Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.


 
AnasayfaAnasayfa  PortalPortal  GaleriGaleri  Latest imagesLatest images  AxtarAxtar  Qeydiyyatdan keçinQeydiyyatdan keçin  GirişGiriş  
Bài gửiNgười gửiThời gian
Họp mặt kỷ niệm 8 năm PNU 2010 cùng Phi Nhung Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10Ç.a. Avq. 23, 2011 9:16 am
Bàn Tơ Động Ik Qánh Ghen Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10Ç.a. Avq. 23, 2011 9:08 am
Xem bÓng tỔ hÁt nÀk pÀ kOan....:)) Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10Çər. Avq. 03, 2011 12:08 am
?????????? hỏi người có trách nhiệm Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10B. İyul 31, 2011 7:40 am
Thông báo đến toàn thể BQT và Mod của TTG Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10B. İyul 03, 2011 9:36 pm
Những MV [Fanmade] Của Hải Triều Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 2:01 am
[Vsub] Bữa trưa trên thiên đường Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 1:56 am
Những Câu Chuyện Tình Yêu Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 1:40 am
1 câu chuyện tình yêu thật đẹp và xúc động Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 12:48 am
[Fanmade] - Ngồi Bên Em Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 12:30 am
[Fanmade] Làm Ơn Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 12:25 am
Nghe và So Sanh . Phân Biệt - ai hay hơn -ai tài hơn Ai nhá Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 12:22 am
Cảnh giác với trò lừa nạp Card điện thoại sau khi lừa lấy mật khẩu Yahoo Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10Çər. İyun 29, 2011 11:34 pm
thong bao moi Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10B. İyun 26, 2011 10:46 pm
Ta0 ghét mày!!! P1 Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi - Sayfa 2 I_icon10Ç.a. İyun 21, 2011 7:34 am

Paylaş | 


 

 Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

Əvvəlki mövzu Sonrakı mövzu Aşağa gitmek 
Səhifə : Önceki  1, 2
Ş. Dek. 04, 2010 5:42 am

Siu
vui vẻ

Thánh vương

Siu

Thánh vương

Erkek
Kova
At
posts : 1116
Points : 1775
thanks : 13
Ngày sinh : 06/02/91
Tuổi : 33
Ngày gia nhập : 23/11/10
Đến từ : Đồng Tháp
Nghề nghiệp : phụ gia đình
Tính tình : vui vẻ

Yeni mövzuMövzu: Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

 
Konunun ilk mesajı :

Mày là thằng chó, biến khỏi đời tao ngay!

Vừa nói Quyên vừa quăng cho nó một cái nhìn khinh bỉ rồi choàng vai gã người yêu mới, vốn không xa lạ với nó lắm, rồ ga biến mất nơi cuối đường.

Từ công viên Phú Lâm đi về nhà nó đoạn đường không ngắn cũng không dài cũng như nó đang không biết được cái cảm giác hiện tại của nó là sao nữa: không đau hay quá đau? Sau mấy ngày liền nằm lì trong nhà, vứt cái sim một bên, cái điện thoại một nẻo nó lếch xác dậy, xách xe chạy vòng vòng thành phố cho khuây khỏa, chưa bao giờ nó thấy lòng nhẹ nhõm tới như vậy cả. Đúng là nó đã quá mệt mỏi với những gì đã qua. Nó không nghĩ rằng nó đã phải sống một cuộc đời khủng khiếp như thế, phải khác thôi! Đó cũng chính là lý do để nó quyết định đăng kí để tiếp tục học liên thông lên cao đẳng trong buổi chiều lãng nhách đó dù trước đây ba thằng bạn gần nhà đã năn nỉ nó cả chục lần.

Vừa bấm nút lên thang máy thằng Điệp vừa hớn hở:

- Ma quỷ nào xui khiến mà mày chịu đi học vậy?

Thằng Tân thêm dầu vô lửa:

- Chắc vừa bị "má" đá chứ gì, tao mới thấy con Quyên nó xà nẹo với thằng Hoài... đã nói mày rồi, con gái nó phức tạp mà đê tiện lắm!

Nó cười khẩy, nhếch mép lên một cái:

- Ý mày là... nên đi mê con trai như tụi bây đó hả? Há há... Để đêm nay tao về xem xét cái đã!

Hai thằng kia bất giác đỏ mặt nhìn nhau im lặng. Tự nhiên xỏ ngọt được hai thằng bạn nó thấy phấn chấn hơn một chút trước khi bước vào lớp.

Đang chăm chú nghe thầy giảng bài thì nó liếc qua thấy thằng Điệp hích vai, đá lông nheo thằng Tân một cái đầy ngụ ý rồi cả hai cười khúc khích, nó chau mày:

- Bộ có thằng trai đẹp nào lọt vào mắt xanh tụi bây rồi hả?

Điệp ỏng ẹo nhéo nó một cái rồi nói:

- Đừng sĩ nhục anh em hoài nha mậy thằng chó kia. Kệ cha tụi tao!

Bây giờ nó chỉ thích chọc tức ai đó rồi cãi nhau thậm chí là đánh nhau cũng được, vậy mới phê. Sau khi dằn mặt nó một cách giận dỗi thằng Điệp thỏ thẻ với thằng Tân:

- Tao bảo đảm với mày luôn đó! Nhìn là biết liền, tao để ý mấy ngày nay rồi!

Hai cái tên này nói chuyện gì mà mờ ám, lập lờ vậy nhỉ? Đúng là không thể nào khiến nó không tò mò được, máu nhiều chuyện nổi dậy nên nó quay sang thằng Tân hỏi:

- Vụ gì mà hai đứa bây rủ rỉ, rù rì hoài vậy?
- Thằng Điệp nói hai thằng ngồi trên kia là một cặp.

Nó nhìn lên cái bàn tuốt ở trên theo hướng chỉ của thằng Tân thì thấy một cái bàn có 3 người, thằng ở giữa thì ngồi sát thằng trong góc, nhìn không có gì khác lạ hết!

- Đừng nói, thấy người ta ngồi sát nhau cái nói là... tụi bây đúng là bệnh nặng. Tưởng nhìn ai cũng giống tụi bây hết chắc, đừng tưởng bở nha!

Thằng Điệp gân cổ cãi:

- Thằng trong góc thì tao không chắc lắm, nhưng mà thằng ở giữa mặc áo vàng thì nhất định... trăm phần trăm.

Nó không buồn cãi với hai thằng này nữa, hic hic, làm bạn tụi nó đúng là nhức đầu thiệt, tối ngày cứ bàn chuyện về trai. Ngộ thật, trên đời này cũng có những đứa con trai mà đi thích con trai, thật không hiểu nổi. Mà nó cũng chẳng thèm hiểu chi cho mệt, có liên quan gì tới nó đâu. Mà lúc này nó thấy nó điên lắm cơ, gàn dở và thích gây sự lắm. Khi nghe hai thằng bạn ngồi kế cứ lấy hai thằng ở trên làm đề tài nói chuyện nên nó bèn nghĩ ra một sáng kiến "chơi" hai thằng bạn của nó một cú hết hồn.

- Êh! Bạn!

Nó chỏ mỏ về phía trước lớp la lớn lớn làm cả đám bạn ngồi bàn trên ai cũng ngoái đầu lại, trong đó có 2 thằng vai chính mà nãy giờ nó chỉ thấy cái lưng. Giờ thì cuối cùng cũng được chiêm ngưỡng dung nhan của hai thằng đang bị soi mói. Trong khi đó hai thằng quỷ bạn lại cúi xuống măt bàn thẹn thùng né tránh mấy chục con mắt đang đổ dồn về bàn tụi nó để tìm chủ nhân của lời kêu gọi bất ngờ kia. Rồi nó lại nhanh chóng cười hì hì:

- Kêu lộn, không có gì hết đâu!

Thằng Điệp vẫn còn đang nép đầu xuống bàn với cái mỏ lên chửi thề:

- Má, bị gái đá rồi điên hả thằng kia, chuyện vậy cũng làm được, đúng là rãnh.

Mãi tới một lúc sau hai thằng bạn của nó mới chịu, ngồi thẳng lưng lên. Nó nói:

- Ai kêu tụi bây không lo học đi nói chuyện của người ta hoài làm chi.
- Vô duyên tao có miệng tao nói!

Nó cãi lại:

- Thì tao cũng có miệng tao nói!
- Thôi cãi không lại mày!

Hì hì có làm vậy thì hai thằng này mới chịu im mồm cho nó suy nghĩ đây mà. Ngộ ghê hai cái tên quỷ sứ này, thích nói chuyện người ta, thích gây sự chú ý cho người khác, mà cụ thể là... trai, nhưng khi người khác nhìn lại mắc cở, trốn tránh, đúng là khó hiểu quá. Còn nó, nó chả tè ai hết. Mà hai thằng bạn này của nó đúng là... nhiều chuyện thiệt. Mới im được chút là lại nhốn nháo lên ngay, thằng Điệp hồ hởi nói với thằng Tân:

- Êh, thằng này gác chân lên thằng kia kìa, thấy không? Tình tứ ớn luôn. Thằng kia còn cười nữa kìa mày...
...
- Êh! Bạn!

Nó lại làm một sự chú ý nữa trước lớp bằng cách kêu lớn hơn lúc nãy nữa. Lần này cũng có nhiều đứa ngoái đầu lại, nhưng trong số đó không có thằng áo vàng vì nó đang vội rút chân ra khỏi chân thằng bạn ngồi kế bên thì phải. Hay là do thằng áo vàng đã nhàm tiếng kêu của nó? Thấy "đối tượng" mình mong muốn không chú ý nó bèn nói lớn giọng hơn:

- Bạn áo vàng!

Lúc này hai thằng bạn cùng bàn của nó đầu đã nằm ẹp xuống bàn, mặt mày tái mét, xanh lè. Thằng áo vàng nghe đích danh bèn quay xuống nhìn nó mỉm cười thân thiện và nhướng chân mày lên thay cho câu hỏi: "Có gì không bạn?" Chỉ chờ có thế nó chỉ tay về phía hai thằng bạn của nó và nói:

- Hai thằng này có gì muốn nói với bạn nè.

Thằng Điệp vừa giậm chân nó ình ình vừa xua tay về phía thằng áo vàng, mặt đỏ ửng lên:

- Không có gì đâu bạn ơi, thằng này nó giỡn.

Chờ thằng áo vàng quay lên, thằng Điệp liếc nó một cái rồi không thèm nói thêm tiếng nào với nó nữa. Thấy hai thằng kia tự nhiên im ru nó lại bất giác thấy... thiếu thiếu:

- Êh, sao không nói gì nữa vậy? Đừng nói hai đứa bây giận tao nha!

Vẫn là sự im lặng đáng sợ. Bực mình nó chửi đổng:

- Thứ đồ Pede, đụng cái giận!

Không khí càng trở nên căng thẳng, nặng nề nhưng nó không quan tâm, đúng là hai cái thằng... con gái, có vậy cũng giận. Giờ đây thay vì ghẹo hai thằng bạn nó lại bắt đầu để ý đến cái "cặp đôi" đang ngồi trước mặt xem có đúng như lời bàn tán hay không. Tụi nó ngồi có sát nhau thật, cũng hay quay qua cười giỡn trông khá vui vẻ và thân mật. Hình như chỉ có vậy mà hai thằng kia nói cho quá. Đó là kết luận trong ngày đầu tiên của nó về cặp đực rựa kia

Chữ ký của Siu


C. Dek. 10, 2010 5:16 am

Siu
vui vẻ

Thánh vương

Siu

Thánh vương

Erkek
Kova
At
posts : 1116
Points : 1775
thanks : 13
Ngày sinh : 06/02/91
Tuổi : 33
Ngày gia nhập : 23/11/10
Đến từ : Đồng Tháp
Nghề nghiệp : phụ gia đình
Tính tình : vui vẻ

Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

 
Lúc hai tên kia leo lên xe là lúc Tuấn lay Hiền dậy đi về. Nó đứng chờ ở ban công khoảng hơn một tiếng thì cửa phòng đối diện mới sáng đèn. Vừa leo lên giường hai thằng đó đã lao vào nhau đùa giỡn...

- Ủa, anh làm gì mà ra ngoài ban công đứng hoài vậy?
- Ờ.... ra đây cho nó mát mẻ, khoảng khoác.
- Vô ngủ đi anh!
- Trời mới 10h mấy mà ngủ gì em?
- Vậy...vô chơi với em đi!
...

Mười hai giờ. Con Hiền đã ngủ. (Công nhận con cái nhà ai dễ nuôi ghê!) Tuấn lại theo thói quen ra đứng ngoài ban công, rèm cửa sổ bên kia vẫn chưa kéo lại. Thằng Tài đang ngồi dựa lưng lên tường xem... đá banh, thằng Quân thì đang nằm sấp xuống... trằn trọc (nó đoán là trằn trọc, do thấy Quân hay xoay người) một tay Quân choàng qua ôm bụng thằng Tài. Cứ thế mà Tuấn nóng mặt nhìn theo không sót một động tịnh nhỏ.

Thằng Tài tắt TiVi trong khi thằng Quân có lẽ đã ngủ vì mệt mỏi, nó đến bên cửa sổ bắt đầu gọi điện, nó nói chuyện khá lâu rồi bỏ ra khỏi phòng sau một cú điện thoại ngắn khác. Tuấn không quan tâm chuyện đó, nó càng thở phào vì giờ đây thằng Quân đang ngủ một mình trong phòng. Tự nhiên Tuấn cảm thấy nhẹ nhõm làm sao! Dù nhìn không rõ ràng lắm nhưng gương mặt thằng Quân lúc ngủ lại mang về cho nó cảm giác bình yên như những lần gần nhau lúc trước. Nó ngồi xuống sàn, dựa đầu vào tường mà nhìn về bên đó.

Lúc thằng Quân thức dậy là 2h sáng. Khi ấy thằng Tài vẫn chưa về, thấy cái tướng thằng Quân dáo dát đi tìm thật là tội. Biết chắc thế nào thằng Quân cũng sẽ ra bãi biển kiếm nên Tuấn vào mặc áo khoát và bịt khẩu trang kín mặt xuống phòng khách đợi sẳn.... Không ngoài dự đoán, chưa đầy mười lăm phút sau thằng Quân với bộ dạng thất thểu đi từ từ về hướng biển. Từ xa trông dáng vẻ nhưng một người đi dạo biển đêm nhưng Tuấn biết rằng thằng Quân... đang rất hốt hoảng.

Một vài nhóm bạn mới nhậu từ bãi biển về cười nói rộn ràng khu phố trọ của nó, ngoài đường xe cộ vẫn còn thưa thớt qua lại. Cũng hên có nhiều người tập thể dục chạy lên xuống nên thằng Tuấn dù cách thằng Quân không xa cũng chẳng sợ bị phát hiện chưa kể nó ngụy trang kín mít. Thêm vào đó tâm trạng đang rối bời của thằng Quân thì dễ gì nó để ý người khác xung quanh. Rất nhiều lần nó thấy thằng Quân bấm điện thoại nhưng có lẽ đều không liên lạc được nên cái dáng vẻ của nó trông bất lực đến khổ sở. Thấy tâm trạng bạn mình như thế nhưng chả hiểu sao lòng thằng Tuấn lại vui vui, nó cầu mong cho mãi mãi thằng Quân không tìm được thằng Tài nữa.
...

Quân chỉ mặc chiếc quần sọt lửng và cái áo thun mỏng, trông hết sức bụi bặm và xì tin, tay nó nhấn điện thoại liên tục. Một lúc sau nó ngồi bệch tại bậc thang lên xuống bãi biển
và nhìn ra khơi. Tuấn cũng lựa cho mình một vị trí khá gần và kín đáo để ngồi quan sát đối phương. Nó rất muốn tới cạnh thằng Quân và đùa giỡn, hai đứa sẽ đuổi bắt nhau dọc bờ biển, cùng xây lâu đài cát hay ngắm mặt trời mọc gì đó... gì cũng được, miễn là hai đứa nó làm chung với nhau, giống như các cặp đôi trong phim ấy, chắc sẽ vui lắm nhỉ. Tuấn khẽ mỉm cười với tưởng tượng của mình. Bên kia ánh mắt thằng Quân đầy u uất nhìn ra biển, nó co người lại trông sao mà đáng thương quá, Quân đó giờ trong mắt thằng Tuấn vui vẻ, linh hoạt, mạnh mẽ chứ đâu có mong manh và yếu đuối như thế đâu? Phải chăng trước biển ai cũng trở nên như thế?

Hơn một tiếng sau, chuông điện thoại Quân reo lên làm thằng Tuấn còn giật mình, chắc thằng Tài tìm nó. Tự nhiên Tuấn thấy ghèn ghẹn nơi cổ họng, còn sớm chán, mới 3h mấy, giờ này nếu tụi nó về ngủ chung chắc cũng sẽ làm được khối chuyện. Quân không nghe điện thoại. Nó tắt máy và đi về phòng. Tuấn cảm giác từng bước chân của mình sao bổng nhiên trở nên nặng nề như đang vác từng viên đá nặng. Tụi nó sẽ gặp nhau, có thể sẽ cãi nhau một chút, nhưng một chút giải thích sẽ xong chuyện. Lại sẽ đùa giỡn và vui vẻ với nhau. 3h mấy đủ để làm đủ thứ chuyện cho tới sáng.

Tuấn thất thểu đi lên phòng, thấy con Hiền vẫn còn say sưa ngủ như một thiên thần nhỏ bé. Phòng bên kia, đèn vẫn sáng... vẫn chỉ có một mình thằng Quân? Làm sao có thể như thế được nhỉ? Mỗi lần chuông reo thằng Quân lại tắt máy. Oh.. chắc nó giận thằng Tài lắm đây! Vậy thì tốt. Quân mặc áo khoát vào, vứt mạnh cái điện thoại lên giường làm pin văng ra long lóc. Nó lại bỏ ra bậc thềm bờ biển ngồi, tất nhiên thằng Tuấn vẫn đi theo. Trong khi đó thằng Tài biến đi đâu được nhỉ?

Trước biển cả thằng Quân trông thật đẹp, nhất là ánh mắt buồn của nó cứ như những ngôi sao trong đêm. Bây giờ thằng Tuấn mới nhận ra được điều đó. Quân cứ như thế mà gục đầu vô gối mặc cho dòng người qua lại, mặc cho gió biển thét gào, mặc cho sóng xô bờ cát mỗi lúc một mạnh mẽ hơn, mặc cho một ánh mắt đau thương trìu mến đang đăm đăm hướng về nó. Tuấn không còn cảm thấy vui thú nữa, nó bắt đầu cảm thấy đau, nó đau cho thằng Quân, rồi lại đau cho nó. Hình như nó đang thất bại.

Bổng nhiên thằng Quân đứng dậy và đi từ từ thẳng ra biển, ban đầu nó nghĩ thằng này đi dạo, nhưng cho đến mãi một lúc sau, khi thấy cái tướng thất thểu kia nó bổng lóe lên suy nghĩ: "Có khi nào thằng Quân.... tự vận?" Nó không dám la lên, chỉ nín thở nhìn theo, chân thằng Quân đã chạm sóng biển, nhưng nó chưa có dấu hiệu nào là ngừng bước, sóng nước có thể đã văng lên quần nó.

- Q...u... â... n!

Thằng Tuấn bổng nhiên hét lên thật lớn và trốn vào trong đống dù với ghế bố. Hình như thằng Quân có khựng người lại. Nó đá chân lên sóng tung tóe, rồi nó bỏ chạy dọc bờ biển như một thằng điên. Tuấn thở phào vì thằng Quân không phát hiện ra nó và cũng không làm gì dại dột hết... và suốt mấy tiếng đồng hồ thằng Quân cứ đi dọc bờ biển như thế, tay nó xách dép, chân nó bước đi sao cho đụng sóng nước. Thằng Tuấn phải cố gắng giữ khoảng cách khá xa với nó. Hễ thấy đám đông thằng Quân dừng lại nhìn một chút rồi tiếp tục hành trình thang lang, cứ như thế cho tới khi trời sáng mà chả đứa nào hay biết, hình như gương mặt nó đã trở nên vui vẻ từ lúc nào.

7h. Hiền điện cho Tuấn:

- Trời, anh đi đâu vậy? Sao không rũ em ra ngắm mặt trời mọc lúc bình minh... anh bỏ em một mình ở đây đi kiếm con nào phải không?
- Ui, anh đâu có liều tới mức đó đâu công chúa của anh. Thấy em ngủ say quá nên anh mới đi ra ngoài kiếm đồ ăn sáng cho em nè... có dám kêu em thức dậy đâu! Sợ em mất giấc!
- Anh đó nha, cái gì nói cũng được!

Rất tiếc thằng Tuấn phải chạy về phòng. Nó đưa Hiền một hộp phở:

- Nè ăn đi cô nương!
- Hì hì, hên ghê, em đang tính rủ anh đi ăn nè! Ủa mà sao anh không ăn!
- Ờ thì anh ăn rồi!

Bổng con Hiền nhìn vào mắt nó hỏi:

- Sao mắt anh đỏ quá vậy, trông hốc hác như là không có ngủ vậy!

Thằng Tuấn chối bay bảy:

- Đâu có nhóc!
- Anh liệu hồn nha, đi chơi với tui mà còn đi uống bia ôm ở đây nữa là...

Tuấn cốc đầu Hiền một cái:

- Em làm như anh trâu bò không bằng, em quần anh lúc tối đã đời rồi, sức lực nữa đâu mà...

Con Hiền vừa gắp phở vừa cười:

- Í quên... hí hí hí...

Tuấn đi vào toalét rữa mặt, nó không biết giờ này thằng Quân đang làm gì và ở đâu nữa... lại là cái ban công... bên kia thằng Tài đang nằm trên giường và tươi cười nghe điện thoại. Cái điện thoại và cục pin của thằng Quân vẫn còn nằm lăn lóc bên cạnh. Tuấn tự hỏi: "Quái quỷ thật, đi chơi mà nó điện thoại cho ai miết thế nhỉ? Thằng Quân lang thang suốt cả đêm vậy mà nó không hề mảy may đi tìm, là sao ta?"

- Anh, sao lại thích ra đây đứng vậy? Vô phòng đi!
- Có chi không em...
- Em muốn nữa hà...
- Trời! Anh mệt thật mà, tối qua đã...
- Nhưng mà bây giờ em muốn nữa!
- Sáng rồi mà em...
- Vậy là chứng tỏ tối qua anh dồn sức thêm cho con nào phải không?

Tuấn chậc lưỡi:

- Cô nương đừng có giở giọng gài tui nha!

Bây giờ thì tới lượt con Hiền nhảy bổ vào sàm sở thằng Tuấn.
... cái gì tới rồi cũng sẽ tới...
...

- Mình đi chợ kiếm cái gì mua đem về nhà đi anh!
- Trời ơi, em tha cho anh, em đi một mình đi, cho anh chợp mắt chút xíu! Em hành xác anh kiểu này anh chết sớm đó! Mới...
- Vậy thôi, anh ở nhà nha, em đi mua sắm một tí, nhớ là không có ăn vụng với con nào đó nha chưa!

Tuấn nhào tới cốc đầu cô nàng một cái:

- Em vừa phải thôi nha! Vừa mới...
- Hí hí! Ai biết được, sức anh sức trâu thì sao!

Tuấn thở dốc và chìm vào giấc ngủ rất nhanh. Trong mơ nó cứ thấy thằng Quân với ánh mắt buồn bã đi lang thang khắp bờ biển. 9h sáng tiếng nàng Hiền vang lên làm nó thức giấc:

- Chút mình đi đâu nữa hay là về hả anh? Em mới mua kí khô mực nè, hai trăm sáu! Ở đây bán có rẽ hơn chợ An Đông chút nào đâu!
- Vậy em mua chi?
- Mua cho anh đem về quê làm quà còn nói nữa hả, thấy ghét! Em quăng ra cửa sổ àh...
- Thôi.. thôi biết rồi!

Tuấn nhìn xuống đường thì thấy thằng Quân đang đi bộ về, trông dáng dấp nó có vẻ khá mệt mỏi, thằng Tài vẫn đang... nghe điện thoại. Khó hiểu thật, tiền ở đâu và người ở đâu mà nó có thể nói chuyện suốt mấy tiếng vậy chứ! Mà còn canh ngay lúc đi chơi mà gọi nữa. Sợ nàng Hiền phát hiện ra thằng Quân, Tuấn bật TiVi và hướng sự chú ý của cô ta về đó. Hên là mọi chuyện diễn ra khá êm xuôi. Bây giờ nó vẫn đang ở ban công.

Nó nhìn từ lúc thằng Quân mở cửa phòng và thằng Tài đang cười giỡn với cái điện thoại. Thằng Quân mặt mày khô khốc, nó hít hơi một cái, không nhìn thằng Tài mà cố gắng mỉm cười và đi vào toa lét...hai đứa nó hình như không nói với nhau lời nào, Quân ở trong đó rất lâu cho đến khi thằng Tài đóng cửa phòng đi khỏi thì nó mới bước ra ngay tức khắc, quần áo đã được thay mới tươm tất. Nó nằm bổ xuống giường, tay đấm mạnh lên nệm. Hình như thằng Quân đang khóc! Tuấn nghe sóng mũi mình cay cay.

Đó giờ Tuấn rất sợ nước mắt con gái, thứ vũ khí được coi là vô cùng lợi hại, nhưng ngay lúc này đây, thằng Tuấn mới biết được có một thứ còn đáng sợ hơn gấp trăm ngàn lần đó nhìn thằng Quân khóc. Sợ bản thân chịu đựng không nổi cảnh đó, nó đi vào cũng ngã bổ xuống giường, nó không muốn con Hiền cũng thấy nước mắt nó đang rơi. Và cả trái tim nữa, trái tim nó đang thổn thức trong đau khổ và tuyệt vọng.

Cuối cùng dưới đường cũng có tiếng Xì-po nổ, Tuấn không thể đứng ra xem vì sợ con Hiền chú ý, nó lẳng lặng thu dọn đồ và kêu con Hiền nhanh chóng trả phòng. Chuyến đi Vũng Tàu tới đây coi như kết thúc. Nó chở con Hiền chạy bán sống bán chết thẳng tiến về hướng Sài Gòn. Tội nghiệp cô bé, vậy mà cũng hí hứng bảo rằng: "Đi chơi vui ghê!"

Chữ ký của Siu


C. Dek. 10, 2010 5:18 am

Siu
vui vẻ

Thánh vương

Siu

Thánh vương

Erkek
Kova
At
posts : 1116
Points : 1775
thanks : 13
Ngày sinh : 06/02/91
Tuổi : 33
Ngày gia nhập : 23/11/10
Đến từ : Đồng Tháp
Nghề nghiệp : phụ gia đình
Tính tình : vui vẻ

Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

 
Ôi trời ơi, từ thưở cha sinh mẹ đẻ ra nó yêu và quen biết bao nhiêu đứa con gái rồi làm cho tụi đó khóc lóc, van xin mỗi khi trò kết thúc, vậy mà hôm nay, thằng Quân chả làm gì nó cả, cũng đã khiến nó biết vị mặn đắng của nước mắt ra làm sao. Sau khi đưa con Hiền về nó lặng lẽ leo lên gác và nằm khóc rấm rức. Kệ lần đầu tiên biết khóc sau bao nhiêu năm trời nên bây giờ cứ khóc cho đã, khóc ghen tức, khóc dùm ai kia đó, khóc cho bản thân nó, khóc cho sự thất bại và hơn hết là khóc cho sự yếu đuối không ngờ tới của bản thân. Cứ thế nó thiêm thiếp ngủ... một lần nữa trong mơ ánh mắt buồn bã xa xăm của thằng Quân lại hiện về, thậm chí là tiếng xe Xì Po cũng xuất hiện trong đó một hết sức rõ ràng cụ thhể ...

- Anh Ba có bạn kiếm kìa!

Nhỏ em gái thay vì lay nó dậy thì lại lấy chân đá vào lưng nó... ình ình. Quái lạ, nó đã tỉnh rồi mà sao vẫn nghe tiếng Xìpo nổ nhỉ? Nó dụi mắt và nhìn ra cổng. Oh.. chúa ơi, không thể tin vào mắt nó được nữa, chiếc xe của thằng Quân đang đậu trước nhà nó. Tự nhiên nó lại cảm giác như muốn nhảy cẩng lên trời, nó nhào ngay xuống nhà. Quân mặc chiếc áo sơ mi trắng và quần Jean trông hết sức thư sinh và lịch lãm đang gật đầu thưa mẹ nó, con nhỏ em rúc rích cười trốn tuốt đằng sau nhà rồi ló cái đầu lên nhìn lén. Tuấn giả bộ ngáp một cái và vô tư hỏi thằng Quân, nó đang rất cố gắng để không bật cười hạnh phúc:

- Đi đâu dzậy cha nội? Sao biết nhà tui hay dzạ?

Con em ở sau nhà cười lớn:

- Anh Ba nhà này dzô dziên thúi từ đó tới giờ. Hỏi vậy cũng hỏi!

Còn mẹ nó thì tặng một cái liếc nghiêm khắc vì câu hỏi khiếm nhã kia. Sau đó bà quay qua hỏi thằng Quân vài câu xã giao. Xí... cái thằng đạo đức giả, trông cái kiểu cách nó lễ phép gì mà nhìn chướng con mắt quá! Quân sau khi trả lời một số câu đại loại như: "Con là gì của thằng Tuấn?", "Nhà con ở đâu?", "Có đi làm gì chưa?", "Có gia đình chưa?", "Ba mẹ con làm gì?" thì nó quay sang nhìn thằng Tuấn cười và đá lông nheo một cái. Bản lĩnh lắm thằng Tuấn mới nhận ra đó chỉ là một lời rủ rê đi chơi, nếu không hồn phách nó chắc đã lên tiên. Lần đầu tiên sau khi thay đồ xong, nó ngắm mình thật kỹ trước gương. Nó đã mất đến vài phút để lựa bộ đồ mà nó thích nhất, trước kia dù là hò hẹn với bất cứ ai đi nữa thì mở tủ thấy cái gì lọt vào mắt nó quơ cái đó mặc vào không cần quan tâm. Lần này đúng là một ngoại lệ hết sức đặc biệt. Đến nổi nhỏ em gái phải thét lên và xuýt xoa:

- Má ơi, anh Ba, với anh Quân rủ rê nhau đi cua gái hay sao mà... ngựa quá trời luôn! Trời ơi thơm phức luôn! Sao anh dám lấy chai nước hoa của em?

Nó đỏ mặt cốc đầu con em nhiều chuyện và... cắt ngang buổi trò chuyện của mẹ nó thằng Quân khi mẹ nó đang sắp chuyển sang giai đoạn tìm hiểu những chuyện riêng tư:

- Mẹ, hỏi kỳ quá! Làm vậy mốt bạn con sao dám ghé nữa...

Mẹ nó im lặng, nhìn nó trách móc, nhưng lại nhanh chóng mỉm cười gật đầu khi thằng Quân cúi đầu thưa và xin phép... rút lui! Cổng vừa được con em nó khóa lại là thằng Tuấn hỏi lại cái câu ban nãy:

- Đi đâu vậy? Sao biết nhà tui!

Thằng Quân mỉm cười nhìn nó thật lâu rồi chặc lưỡi:

- Bạn Tuấn hôm nay nhìn đẹp trai dữ thần luôn nha! Nhất là... cái này nè!

Thằng Quân tiến tới gần và bóp nhẹ lên vành tai có đeo bông của nó, sau đó ra lệnh một cách dứt khoát:

- Lên xe đi!

Sau khi yên vị ở đằng sau thằng Tuấn la lớn:

- Trả lời câu hỏi của tui đi!

Thằng Quân cười:

- Trong lớp có mấy người biết nhà nhóc?
- Hai!
- Vậy hiểu rồi chứ gì! Giờ rãnh không?

Nó không trả lời mà hỏi ngược lại, tất nhiên với thằng Quân thì giờ đây, nó luôn rất rãnh:

- Có chi không?
- Trả lời trước đi!
- Hên xui!
- Vậy là hiểu.

Thằng Quân phóng xe như điên về hướng quốc lộ 1A... Tuấn hét lên trong gió:

- Đi đâu vậy ba?
- Về quê!
- Quê ai?
- Anh!
- Chi?
- Chơi!
- Rãnh dữ...
- Đi không?
- Ừh ... thì...
- Thì sao?
- ... hên xui!

Chưa đầy 20 phút, hai thằng đã ra ngoại ô thành phố, bằng chứng là đã có sự xuất hiện của ruộng đồng, vườn tược. Mặc dù rất buồn ngủ nhưng thằng Tuấn vẫn cố gắng không ngồi sát và không hề dựa vô thằng Quân dù rắng chiếc xe quỷ quái kia lúc nào như cũng muốn người ngồi sau bổ nhào về phía trước. Tuấn bắt chuyện:

- Sao không bao giờ thấy ông lấy xe này đi học vậy? Nhìn ngầu quá trời!
- Chạy xe này con gái thấy nó chửi mất dạy sao?

Thằng Tuấn bĩu môi:

- Cái mặt ông mà cũng quan tâm tới chuyện con gái chửi sao?
- Dù không quan tâm nhưng cũng không muốn bị đánh giá không tốt!

Quả thật không khí ở miền quê khiến nó cảm thấy khác hẳn. Thoáng mát, dễ thở hơn nhiều. Tự nhiên nó lại buông ra một câu hỏi khá là ngu ngốc:

- Đi chơi vui không?
- Đi đâu?
- Thì... mấy bữa trước ông nói ông sẽ đi Vũng Tàu đó.
...

Một sự im lặng đáng sợ bao trùm lấy thằng Quân. Thằng Tuấn lay vai nó:

- Sao mà im re vậy? Có chuyện gì àh?
- Gì là gì?
- Thì tui hỏi là đi chơi vui không?
- Vui!
- Vui sao trả lời xụi lơ vậy?Đi với ai vậy? Ghệ hả? Chứ gì nữa!

Thằng Tuấn vờ như không biết gì hết. Hỏi thằng Quân tới tấp, còn thằng Quân thì cứ vô tư trả lời trong buồn bã pha chút u uất:

- Ừh... thì... ghệ. Mà hết rồi! Xong rồi! Tất cả đã chấm dứt!

"Hừ, thì ra dám nói là ghệ luôn, ghê thật! Đừng tưởng tao không biết mày đi chơi với ai nhé!". Thằng Tuấn tò mò:

- Có chuyện gì àh?
- Ừh! Nên anh mới chở nhóc về quê hỏi tội nè!
- Mà chuyện gì là chuyện gì?
- Nhiều chuyện quá rồi đó nhóc!

"Trời má ơi! Có chuyện gì sao? Chở mình về quê hỏi tội là sao? Mình có liên quan gì tới chuyện hai đứa nó chấm dứt chứ! Hay là... không lẽ.... nó đã bắt đầu khoái mình? Hí hí hí." Thằng Tuấn giả bộ ngây thơ:

- Tui làm gì mà hỏi tội tui chứ!
- Chút tới đi rồi biết.

Tự nhiên thằng Tuấn thấy bụng dạ nó, nôn nao và lo lắng quá? Lẽ nào thằng Quân biết nó bị theo dõi trong chuyến đi? Lẽ nào... ôi sao mà đủ thứ chuyện có thể xãy ra thế nào? Không lý nào được! Vậy mà nó tưởng bở, tưởng thằng Quân qua nhà chở nó đi chơi, ai dè dẫn nó đi hỏi tội... biết đâu thằng Quân dẫn nó tới một nơi nào đó lãng mạn để tỏ tình thì sao nè? Vì nó đã làm gì nên tội đâu cơ chứ? Xe thằng Quân dừng lại dưới đít một cây cầu kiểu lạ, xung quanh có tráng xi măng dọc bờ sông thành vòng tròn như dạng hồ bơi, ở giữa thì bị chặn lại bởi hai cánh cửa sắt lớn. Nó hỏi:

- Đây là đâu vậy?
- Kén!
- Tới đây chi vậy?
- Hỏi tội nhóc!
- Hỏi tội gì?
- Chờ xí đi!

Quân móc điện thoại ra... má ơi, nó kêu đồng bọn tới hay gì vậy trời? Hu hu giỡn mặt hả trời. Nhưng mà hình như không phải vậy. Tiếng thằng Quân đang vui vẻ nói với ai đó:

- Lớp trưởng hả? Đem vô kén dùm tui 1 két bia với 10 chai xá xị nha! Ừ... ừ... vô đem vô đây! Có quà cho vợ chồng bà nè! Nhớ cho mượn thêm cái bếp gas nữa nha!

Ủa, nó kêu bia làm gì vậy trời? Nhậu hả? Vậy sao nói là... Thằng Tuấn hỏi:

- Hỏi tội gì tui!

Quân hỏi:

- Ngày hôm kia...
- Sao? Hôm kia sao?
- Ai kêu nhóc ghé nhà anh...
- Rồi sao?
- Làm anh đi chơi xui quá trời chứ sao! Nên hôm phải bắt nhóc đền tội!
- Trời! Tưởng gì, đền tội sao?
- Là vầy nè...

Bất thình lình thằng Quân nhào tới, ẳm nó lên và quăng nó xuống dòng nước, nó hét lên:

- Ông nội, tui không biết bơi đó!

Nó giãy giụa dưới sông la hét um sùm:

- Cha già, tui không có biết bơi! Cứu cứu...

Nó chìm dần, còn thằng Quân ngồi trên yên xe cười khẩy, nó vẫn kinh hoàng giãy giụa, gào thét không thôi:

-... Cứu... tui ặc.. ặc... tui không có biết bơi... ặc ặc...

Bổng thằng Quân chạy tới sát mé bờ nhìn nó chăm chú, gãy đầu:

- Vậy mà thằng Điệp lại nói cưng biết bơi! Ha ha ha! Có trách thì trách nó, đừng trách anh nha!

Mẹ bà, cái thằng Điệp, bán đứng anh em. Biết không thể qua mặt được thằng khốn Quân nó bèn tát nước và quăng một bụi lục bình về phía thằng ác ôn đó rồi lóp ngóp lội vô bờ. Thằng Quân chạy đi mất còn giả bộ nháy lại động tác chết đuối rồi kêu cứu khi nãy làm cho nó... sượng chết đi được. Thằng Quân nói:

- Đóng kịch dỡ quá bé ơi!
- Mệt! Ướt đồ tui hết rồi nè, tính sao đây!
- Đợi khô rồi về?
- Đợi làm sao? Biết chừng nào khô?
- Cởi ra, phơi trên đá nè, chút khô chứ gì! Ha ha ha!
- Cha già... mắc dịch!

Có tiếng xe honda lịch bịch chạy tới. Đó là một người phụ nữ khá to con, vừa khệ nệ ôm kết bia nàng ta vừa hỏi:

- Đâu! Nghe đồng đi Vũng Tàu mới về vậy khô mực của vợ chồng tui đâu cha?

Để đáp lại thằng Quân hỏi:

- Có đem bếp gas cho tui hôn?
- Có cha nội, tui đem đủ đồ chơi cho ông hết ah, nước đá nè, cái ca lớn nè, cái ly nhỏ nè... đậu phộng nè, bánh snack nè...
- Wao lớp trưởng lúc nào cũng chu đáo hen! Cho bà 1 con khô mực nè!
- Giỡn mặt hoài cha nội! Một con rồi vợ chồng tui ai ăn, ai nhịn! Một kí mới chịu! Còn không thì đừng hòng bước ra khỏi đây!

Thằng Quân đưa một cái bịch đen cho con bạn để nó sửa soạn đi về, sau đó cô ả te rẹt đạp xe còn nói với lại:

- Vậy mới được chứ! Cần gì cứ điện thoại cho tui, miển có tiền boa đầy đủ là được! Mà sao có hai đứa mà nhậu tới một két lận!
- Về đi! Nhiều chuyện quá má ơi!

Tiếng xe con đó nhỏ dần thì thằng Quân bắt đầu lục lục bỏ bia và nước ngọt vô thùng đá. Nó nói:

- Phụ anh coi nhóc!
- Làm gì vậy?
- Ướp lạnh bia chút nhậu!

Sau khi công tác chuẩn bị xong, nó nhìn thằng Quân hỏi:

- Giờ làm gì?

Thằng Quân tỉnh bơ nói:

- Tắm chứ làm gì!

Rồi anh chàng tự động cởi áo, cởi quần ra, chỉ còn độc nhất cái... quần lót nhỏ xíu trên người. Cơ thể thằng Quân thật sự hấp dẫn. Thằng Tuấn mặt đỏ như gấc, quay đi chỗ khác, cố gắng không nuốt nước bọt (tệ thật cái phản xạ kỳ cục này)... thằng Quân chồm tới kéo cái áo thằng Tuấn lên:

- Cởi đồ ra đi nhóc, phơi lên đá nè cho nó mau khô!
- Thôi mặc vầy được rồi!
- Kêu cởi ra có nghe không? Hay muốn anh lột hả?
- Ông tránh xa tui ra àh!

Thằng Quân chả thèm để ý tới nó mà nhảy tùm xuống kén. Chắc chắn rằng thằng Quân không để ý nữa nó mới mon men cởi đồ ra và phơi lên phiến đá đang nóng hừng hực vì cái nắng trưa. Nó nhanh chóng nhảy ùm xuống kén để thằng Quân không thấy cảnh khỏa thân của nó. Oh, xem ra về quê lội sông cũng vui ghê nhỉ? Thằng Quân bất ngờ nổi lên trước mặt nó nói:

- Wao.. quần lót của nhóc đẹp quá hen!
- Cha già vô duyên!

Thằng Quân tỉnh bơ:

- Làm gì mà như con gái vậy trời! Sao mà trước con gái thì bạo dạng thế? Còn con trai với nhau lại mắc cở là sao?

Nó muốn hét lên là: "Tui chỉ mắc cở với cái bản mặt của ông thôi!". Nhưng mà nó thấy kỳ kỳ nên chỉ im lặng. Hai đứa tắm táp, đùa giỡn một tí thì đến lúc phải bước lên bờ... Thằng Quân đúng là khốn nạn thật. Cái áo được yêu thích nhất của thằng Tuấn đã chưa kịp khô thì nó đã nhào tới lau lấy lau để, lau vào cả chổ đó. Chỉ một lúc sau nó quăng lại trên đá với một trạng thái nhăn nheo, nhàu nát, ướt nhem chưa từng được khô ráo. Thằng Tuấn chưa kịp trả đũa thì thằng Quân đã chợp cái áo của nó mặc vào cười hì hì.

- Chậm tay mất rồi!
- Ông chơi chó vậy? Áo ướt sao tui mặc giờ...

Thằng Quân nhún vai:

- Thì khỏi mặc!
- Nói vậy mà nghe được!
- Còn muốn lau khô thì.. lấy quần anh lau đở kìa... ha ha ha
- Nham nhở quá!

Tự nhiên thằng Quân cứ nhìn vô chỗ đó của nó hoài khiến nó quê độ:

- Nhìn gì vậy cha già...

Thằng Quân chỉ mỉm cười nói:

- Ha ha ha, có ý đồ gì với anh không mà anh thấy thằng nhỏ của nhóc nó... kì kì kìa!

Tuấn giận tím gan:

- Kỳ cái đầu ông đó, đê tiện!
- Thôi, lấy quần anh mặc vào đi, mắc công...
-Còn khuya! Mắc công gì...
- Không mặc thì anh mặc àh...

Nó không còn lựa chọn nào khác phải nhanh tay chụp lấy cái quần jean của thằng Quân mà mặc vào. Coi như một thằng mặc quần không mặc áo và một thằng mặc áo và quần xì lui cui nướng khô mực rồi lấy mấy chai Sài Gòn đỏ ướp lạnh pha với xá xị nhậu. Thằng Quân nói:

- Ở dưới quê, nhậu Sài Gòn đỏ ướp lạnh là sang lắm đó nha!

Tuấn chỉ im lặng, răng nó kêu lộp cộp vì gió ở đây lạnh quá, đã thế còn mới tắm lên đã nhậu, chưa kể chuyến theo dõi vừa rồi ở Vũng Tàu đã khiến nó mệt nhoài. Thật sự nó cảm thấy rất vui, chưa bao giờ hai đứa nó lại gần gũi đến như vậy cả... thằng Quân uống rất nhiều, nó định lợi dụng lúc thằng Quân xỉn để khai thác thêm:

- Êh! Ông kể cho tui nghe chuyến đi Vũng Tàu của ông đi!

Thằng Quân cười lớn, nó đang rất phấn khích thì phải:

- Nhóc muốn nghe gì nè!
- Đi với ai vậy?
- Bạn!
- Mấy người?
- Một!
- Ghệ hả?
...
-... ừh...
- Wao, hạnh phúc nha!
- Dzô!
- Sao không chở chị ấy về quê mà... chở tui?

Ánh mắt thằng Quân buồn hơn bao giờ hết:

- Chắc là hết rồi! Thôi dzô đi nhóc!

"Hừ" thằng Tuấn làu bàu trong bụng: "Vậy là nó xác nhận thằng Tài là ghệ nó rồi chứ gì!" Bất chợt nó lại hỏi tiếp điều mà nó đang thắc mắc nhất:

- Sao mà hết? Cãi nhau vì chuyện gì àh?

Quân buồn rầu, nhún vai nói:

- Anh không biết nữa, thôi nhóc đừng hỏi nữa, dzô tiếp đi!

Tuấn không muốn buông tha, nó muốn làm cho ra lẽ:

- Sao tự nhiên qua nhà rũ tui đi vậy?
- Vì anh biết chắc là khi anh rủ nhóc sẽ đi!
- Hay vậy? Động cơ nào mà ông biết chắc?
- Mốt anh sẽ nói sau! Khi nào có cơ hội!
- Vậy sao không rũ thằng Điệp, thằng Tân?
- Àh... anh rũ hai thằng đó trước đấy chứ, nhưng tụi nó đi thác Giang Điền cắm trại gì đó chưa về, thằng Điệp mới kêu anh thử rủ em đi đó...
- Ra là vậy...

Nó quê độ gật gù... mẹ bà, hóa ra mình là hàng dzớt dzát, nó rũ hai thằng kia hổng được mới tới lượt mình. Thế mà cứ tưởng mình có giá lắm.

- Dzô đi nhóc! Làm gì cái mặt buồn xo vậy nè! Dzô!

Cuối cùng bia cũng hết, thằng Tuấn vẫn còn ấm ức cái vụ bị... rũ đi chơi vì không có ai, nó nói:

- Mai mốt rủ hai thằng kia mà nó không đi thì đừng có quay qua rũ tui nha, tui không có thích như vậy!

Thằng Quân nói tỉnh bơ:

- Thì anh cũng đâu có thích đâu!

Nó tức giận hét lên:

- Không thích rũ tui làm chi, về!
- Nhậu hết rồi, ực... ở đây nữa làm chi! Anh chỉ nghĩ là anh rủ nhóc chỉ để cho nhóc có thêm cơ hội thôi, vậy không tốt sao?
- Cơ hội gì?

Quân bất chợt đặt hai tay lên vai Tuấn và kéo nó sát lại, rồi nhẹ nhàng cho cả người nó ngã lưng dựa vào tường đá, anh ta nhìn nó đắm đuối, nó thấy bối rối và chút hoảng sợ, nhưng một cái gì đó khoan khoái đang dần len lõi lên khắp não bộ. Mặt của Quân tiến sát về nó, anh nghiêng đầu qua một bên và... nó run rẫy, tự nhiên theo phản xạ nó nhắm mắt lại... và chuẩn bị đón nhận điều mà nó đang rất mong đợi nhưng không bao giờ ngờ tới là sẽ xãy ra vào lúc này! Chưa thấy môi chạm nhau mà tay thằng Quân đặt ngay cái nút quần của nó và nhẹ nhàng cởi ra... chả hiểu sao nó không thể phản ứng được gì cả, nó thả người vào đá và chờ đợi, thằng Quân kéo quần nó sát xuống đất rồi nhẹ nhàng nói:

- Đó, cơ hội đó đó! Ha ha ha! Trả quần cho anh nhóc!

- "Úi"

Thằng Quân bổng nhiên nhéo mũi nó, cười khà khà... Nó quê độ vì tưởng sẽ được hôn hay là được gì đó nữa ai dè, thằng khốn này nói gì chả hiểu gì cả? "Cơ hội gì?" Hay là có khi nào thằng Quân đã phát hiện ra những bất ổn trong người nó nên... chọc ghẹo để trả thù những gì mà nó đã làm trên lớp trước kia? Ôi trời, nó đã lộ liễu tới tức bị phát hiện rồi sao? Nó nhớ nó kín đáo lắm mà, làm sao thằng Quân biết được nó đã yêu thằng Quân chứ? Quê độ nó dùng chân hất cái quần jean vô mặt thằng Quân:

- Ông làm cái trò gì đó?

Sao thằng Quân lại có thể đối xử với nó như vậy được nhỉ? Và tại sao nó lại có thể dễ dãi và hy vọng điều gì đó giữa nó và thằng Quân được chứ? Thằng Quân mặc quần áo chỉnh tề vào, phun xuống đất một bãi nước bọt, trông nó bổng nhiên cộc cằn, tự nhiên không hiểu sao thằng Quân lại thay đổi thái độ nhanh như vậy:

- Thằng nhóc này hay thật! Cũng giống lắm đấy! Tốt, anh không phải là thằng ngốc nhé!

Chả hiểu sao hôm nay thằng Quân lại nói nhiều câu vô nghĩa như vậy nhỉ? Hay là thằng Tài đá rồi nó đâm ra lú lẫn... Nhưng mà nó nhận ra không hề, thằng Quân hoàn toàn còn tỉnh táo và trở lại thái độ cà rỡn như ban đầu:

- Không tính mặc đồ vô sao? Tính sexy vậy hoài à? Đồ khô rồi đó nhóc! Tướng của nhóc khỏa thân nhìn... thèm quá! Ha ha!

Chết thật, nó quên mất, hèn chi nãy giờ thấy lạnh ghê!

- Ủa không chở đồ đem trả sao?
- Khỏi, chút nó tự ghé rồi dọn. Về thôi nhóc! Anh mệt mỏi lắm rồi!
...

Tối đó thằng Quân tự nhiên chở nó về căn phòng quen thuộc nơi mà hai đứa đã từng ngủ chung... ngủ chung thêm một lần nữa!

Chữ ký của Siu


C. Dek. 10, 2010 5:20 am

Siu
vui vẻ

Thánh vương

Siu

Thánh vương

Erkek
Kova
At
posts : 1116
Points : 1775
thanks : 13
Ngày sinh : 06/02/91
Tuổi : 33
Ngày gia nhập : 23/11/10
Đến từ : Đồng Tháp
Nghề nghiệp : phụ gia đình
Tính tình : vui vẻ

Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

 
Thằng Quân dẫn thằng Tuấn về nhà ra mắt mama rồi đưa một chút quà cáp từ Vũng Tàu cho bà con họ hàng, sau đó thằng Quân đòi lên Xì Gòn mặc cho má nó cản la um sùm. Nó chỉ giải thích đơn giản:

- Con ngủ ở lại thì được rồi, nhưng còn bạn con thì sao? Hay để con chở nó về trển rồi quay ngược xuống quê?

Bó tay, với mẹ mà nó cũng giỡn được... chả lẽ thằng Tuấn nói nó ngủ lại được, hic hic vậy thì còn gì là lòng tự trọng nữa chứ, thôi kệ cứ im re cho tới đây hay tới đó. Chứ bây giờ thằng Quân có chở nó đi chết nó cũng cam lòng. Mẹ thằng Quân thật hiền, mặc dù mới đầu nhìn thằng Tuấn một cách lạ lẫm lắm, nhưng sau đó vẫn vui vẻ đón tiếp nó như người thân trong nhà bằng liên tục những câu chuyện ngày xưa về tật xấu của thằng Quân: Y chang mẹ của nó. Thằng Quân nói cách gì cũng không được mẹ cho chạy lên thành phố cuối cùng nó đành chơi chiêu nói dối:

- Nếu mẹ không cho lên vậy tụi con chạy qua nhà nội nó ngủ nha, ở bển rộng rãi, nhà mình chật chội quá. Nội nó cũng gần đây nè!

Mẹ nó bán tín bán nghi:

- Thật không Tuấn?

Thằng Tuấn lí nhí gật đầu. Nó cảm thấy nói dối người lớn thật là một chuyện khó xử. Thấy thằng Quân có vẻ không còn tỉnh táo lắm nên nó đòi chở, hên sao thằng Quân cũng không phản đối. Vừa đổi tài là thằng Quân đã gục đầu vào vai nó, ôm cứng ngắt. Nó biết... nó biết cảm giác này rất ư là khó chịu. Nhưng mà nó nhất định phải vượt qua!

Nó nhớ nó uống cũng đâu có ít đâu nhưng mà sao nó vẫn còn tỉnh táo dù rằng đầu có hơi nhức một tí. Trong khi đó ban đầu thằng Quân còn tỉnh tỉnh chứ lúc sau thì quắc cần câu thiệt. Sau khi được bé Châu con cậu Tám thằng Quân mở cửa, Tuấn vừa đẩy xe vừa dìu thằng Quân lên lầu. Con Duy Linh có lẽ đã quen hơi thằng Tuấn hay sao mà thay vì sủa lại thấy nó ngoắc đuôi mừng rỡ. Khó khăn lắm thằng Tuấn mới lôi được cái xác nặng ịch của thằng Quân lên phòng, vừa đặt nó xuống giường là thằng Tuấn đã thở hổn hểnh. Thằng Quân nhè lè:

- Quần áo của anh để trong tủ đó, lựa bộ nào rồi đi tắm đi, sau đó ra đây... thay đồ cho anh!

Thằng Tuấn thiếu điều té ngữa:

- Cái gì? Tui thay đồ cho ông hả? Đừng có mơ!

Cái mặt trắng trẽo của thằng Quân giờ đây đỏ hồng, mắt nó nhắm nghiền, cái môi thì cứ nhảm lảm nhìn muốn cắn hết sức vậy đó, Tuấn nói:

- Không tắm không được sao?

Thằng Quân vẫn cười trong khi nhắm mắt:

- Trời ơi, nước sông dưới quê không có sạch lắm đâu, rích chịt hà, không tắm lại sẽ bị mẩn ngứa đó! Ở dơ quá!

Bất đắc dĩ thằng Tuấn phải lựa cho mình một bộ đồ trong tủ áo, bổng nó nhớ ra một chuyện:

- Còn cái...

Thằng Quân cười rung giường luôn:

- Cần cái đó nữa hả? Không có cũng đâu có sao? Còn nếu muốn thì trong ngăn tủ bên dưới đó!

Nó kéo ngăn tủ dưới ra nhưng nghĩ sao đó nó đóng lại và bước vào nhà tắm tắm lại. Vừa lau đầu vừa bước ra thì thằng Quân đã chực chờ nói sẳn:

- Ha, anh với nhóc sao mà có duyên thế nhỉ? Tiếc rằng tất cả chỉ là... trò chơi!
- Ông khùng hả? Nói nhảm cái gì vậy? Giờ sao?

Ý thằng Tuấn hỏi là nó sẽ xử lý thằng Quân ra làm sao? Như hiểu ý thằng Quân nói:

- Nhóc có nhớ không?
- Nhớ gì?
- Lần trước nhóc bị đánh, à mà hai lần trước luôn, ai săn sóc nhóc? Bây giờ phải trả nợ lại chứ!
- Giờ tui làm sao!
- Trời ơi! Ngu quá, lấy khăn lau anh chứ sao?

Thằng Tuấn lấy khăn và bắt đầu lau lên mặt thằng Quân, thật sự cũng hơi khó chịu một tí, đó giờ toàn là người ta săn sóc nó thôi, chứ có ai mà để nó săn sóc như vậy đâu chứ. Nó lấy khăn bóp vô mũi thằng Quân để trả thù đáp lại thằng Quân ho sặc sụa làm nó hoảng hồn. Sau khi lau mặt thì thằng Tuấn đi xả cái khăn rồi cất lên sào! Thằng Quân la lên:

- Trời, gì mà có lau mặt không vậy ba?
- Chứ ông muốn gì nữa? Hồi đó ông chỉ có lau mặt tui thui mà, hành hạ người khác vừa phải thôi nha!

Thằng Quân chụp tay nó rồi kéo xuống giường, nó ngã đè lên người thằng Quân, thằng Quân xiết cổ nó thật mạnh, hai cái đầu rất gần nhau, thằng Quân hét lên:

- Lúc đó khác, bây giờ khác, tùy hoàn cảnh chứ! Giờ sao! Lau giùm anh không?

Nó đau quá phải la lên:

- Lau thì lau, làm gì dữ vậy!
- Hì hì... có thế chứ!

Nó cầm cái khăn đứng tần ngần:

- Giờ lau ở đâu?

Thằng Quân chồm dậy cốc đầu nó một cái rồi nằm xuống:

- Ngốc quá! Lau chỗ này nè...

Thằng Quân chỉ tay xuống cái chỗ cách phía dưới rốn một gang tay và cười hề hề. Tuấn quăng mạnh cái khăn lên đầu thằng Quân:

- Chỗ đó thì ông tự ngồi dậy mà lau, dẹp!

Quân cầm cái khăn chọi lại nó nói:

- Ngốc chưa từng có, lau thì lau toàn bộ chứ còn hỏi lau ở đâu nữa, mẹ ở nhà cho ăn cơm trắng cá tươi chứ phải cám xú đâu mà... không biết.
- Ông dám...

Thằng Quân chán nản thở dài:

- Anh mệt quá rồi, không giỡn nữa, lấy khăn lau đi nhóc!
- Nhưng mà lau ở đâu?
- Trời ơi! Sao nhóc dành hết cái ngốc của thiên hạ vậy, lau tay chân, mình mẩy chứ lau ở đâu. Cái thằng này bực mình quá rồi nha!

Thằng Tuấn bắt đầu cầm tay nó và lau... được nước thằng Quân làm tới:

- Cởi áo ra, lau ngực, bụng nữa, sau mỗi lần lau phải đi chắt nước! Ngu gì mà ngu khiếp!

Thằng Tuấn lầm bầm:

- Tui nghĩ ông đang chơi tui thì có, tui không tin là ông không thể tự lau được!
- Chưa lau nách của anh kìa, lau nách xong phải xã nước liền...

Thằng Quân vừa nhắm mắt, vừa cười, vừa ra lệnh...

- Thơm lắm đấy nhóc!
- Thô bỉ.

Tuấn lấy cái khăn đè lên mũi thằng Quân sau khi lau xong vùng da dưới cánh tay:

- Thơm hả? Vậy hửi đi nha!
- Ặc.. ặc... chết tui! Thằng Tuấn ám sát nghệ sĩ.

Thằng Quân vẫn giỡn trong khi nhắm mắt. Tuấn phì cười nhưng cũng lầm bầm trong bụng: "Sao nó giống ông nội mình quá vậy nè!" Và thằng Quân khẳng định điều đó là đúng:

- Xoay lưng anh lên, lau lưng anh nữa nè!
- Ông tự xoay đi!
- Xoay không nổi!
- Cởi quần jean anh ra...
- Sao mà cởi...

"Cốc", nó phản đối là bị cốc đầu ngay! Thậm chí còn bị nạt nữa:

- Cởi...
- Cái này là ông kêu đó nha.

Sau cởi quần jean thằng Quân ra nó bổng nó lóe lên một ý tưởng, nó giả bộ đi vào xả cái khăn nhưng thật ra nó lấy cái điện thoại LG-KC910i chụp vài tấm và quay phim cảnh khỏa thân chỉ còn 1 mãnh vải hình tam giác che thân của thằng Quân. He he, đem lên khoe với lớp thì còn vui phải biết. Thằng Quân vì mãi mê nhắm mắt nên có hay biết gì đâu, nó tiếp tục ra lệnh:

- Tuấn đâu rồi, xã nước gì lâu vậy! Lau chân cho anh! Nhanh.

Thằng Tuấn đặt cái điện thoại xuống và lau chân cho thằng khốn nạn đó.

- Lấy cái áo mặc vô cho anh.
-...
-... thay quần cho anh luôn!
- Hả?
- Cấm cãi...
- Lấy cái quần lững trong tủ kìa...

Hic hic vậy là cuối cùng nó cũng phải trãi những chuyện như thế này sao? Mắc cỡ lắm không dám tả tiếp chi tiết đâu... vì những gì nó dù vô tình hay cố ý thấy đi nữa đều thực sự rất ư là hấp dẫn, nên nó chỉ muốn giữ lại cho một mình nó biết thôi. Sau khi mặc áo thằng Quân vào nó mới cởi cái mảnh vải hình tam giác che chắn phần dưới rốn ra. (Oh, So hot! Mấy bạn làm ơn nhắm mắt lại và ngừng tưởng tượng nha! Chỉ đề một mình Tuấn thấy thôi! Của người ta mà, nhìn cái gì! Tưởng tưởng mần chi!) đừng tưởng thằng Tuấn hiền nha, nó cũng còn đủ sáng suốt và tỉnh táo để chụp vài pô hình và quay phim một đoạn phim ngắn cảnh nóng hổi đó. Khi nó hoàn thành chuyện đó thì thằng Quân nói:

- Nhóc là người đầu tiên đó nha!
-Xì! Thấy gúm!

Sau khi làm xong nó mới cảm giác là nó vừa làm cái chuyện khủng khiếp gì thế nhỉ? Ôi... kinh dị quá! À mà nè, có gì thì nó tả lại như thế thôi, chỉ là thay đồ cho thằng khón đó coi như trả nợ thôi nha, dù lòng nó không có muốn (ừh thật ra là chưa muốn, chắc do chưa ngờ tới) hoàn toàn không có làm gì ghê gớm cả và lúc đó thật sự nó cũng rất run nên không có làm gì bậy bạ cũng như quá đáng hết trừ cái chuyện quay phim lại để đem lên lớp khoe mà thôi. (Thiệt đó, tin nó đi!) Tin hay không thì tùy các bạn nhưng nếu đã không tin thì đừng có đọc tiếp nữa.. nó giận rồi vì ai đời đọc truyện nó kể mà không tin nó cơ chứ!

Nó lôi chân thằng Quân qua một góc và bắt đầu nằm xuống bên cạnh thằng Quân. Nó bắt đầu dê nè...

Nó đặt tay lên mặt và bắt đầu vuốt mái tóc thằng Quân cũng như mân mê trên khóe mắt và hàng chân mày rậm rạp (nhớ là chân mày đó nha mấy pa! Đừng có tưởng rậm rạp cái là...) của người mà đang làm nó không tự chủ bản thân được.

Nó thấy tự nhiên mắt thằng Quân bắt đầu... ướt. Rồi thằng Quân xoay qua, ôm lấy nó và gục đầu lên vai nó nấc lên từng tiếng nghẹn ngào. Nó xoa đầu thằng bạn của mình. Nó biết vì sao hôm nay thằng này lại khóc và uống nhiều đến thế.... dù tay tê buốt, dù lòng đau nhói vì nó biết những giọt nước mắt kia dành cho ai và vì ai nhưng nó vẫn để yên đó cho đầu thằng bạn đặt lên cho đến khi trời sáng...

Nó nghe trái tim mình đang thổn thức từng nhịp thở bình yên.

Chữ ký của Siu


Ç.a. Dek. 14, 2010 3:51 pm

Admin
vui vẻ, hòa đồng, chung thủy...

Quản trị viên

Admin

Quản trị viên

https://tamgioi.forumvi.com
Erkek
Boğa
Maymun
posts : 126
Points : 222
thanks : 6
Ngày sinh : 02/05/92
Tuổi : 32
Ngày gia nhập : 22/10/10
Nghề nghiệp : sinh viên
Tính tình : vui vẻ, hòa đồng, chung thủy...

Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

 
hic dài quá đọc mệt mún chết lun nhưng hay lắm chúc siu dk nha!

Chữ ký của Admin


Ç.a. Dek. 14, 2010 5:48 pm

buka
Đang Ế Người yêu :((

Ấu Ma

buka

Ấu Ma

Erkek
posts : 48
Points : 71
thanks : 2
Ngày gia nhập : 24/11/10
Nghề nghiệp : cong nhan
Tính tình : Đang Ế Người yêu :((

Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

 
thấy admin nói hay em cũng ủng hộ anh siu luôn(rất tiết em chưa đọc :))

Chữ ký của buka


Çər. Dek. 15, 2010 5:38 am

Siu
vui vẻ

Thánh vương

Siu

Thánh vương

Erkek
Kova
At
posts : 1116
Points : 1775
thanks : 13
Ngày sinh : 06/02/91
Tuổi : 33
Ngày gia nhập : 23/11/10
Đến từ : Đồng Tháp
Nghề nghiệp : phụ gia đình
Tính tình : vui vẻ

Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

 
gék....
hôk ai đọc mờk bék hêy....

Chữ ký của Siu


C. Yan. 07, 2011 9:07 am

Phúc Nhĩ Thái
mưa đông!!!

Tiểu yêu

Phúc Nhĩ Thái

Tiểu yêu

Erkek
posts : 205
Points : 304
thanks : 4
Ngày gia nhập : 29/11/10
Đến từ : XỨ LẠNH
Nghề nghiệp : bí mật
Tính tình : mưa đông!!!

Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

 
truyen hay. nhung k ro~ cai ket'

Chữ ký của Phúc Nhĩ Thái


Ş. Yan. 08, 2011 4:00 am

Siu
vui vẻ

Thánh vương

Siu

Thánh vương

Erkek
Kova
At
posts : 1116
Points : 1775
thanks : 13
Ngày sinh : 06/02/91
Tuổi : 33
Ngày gia nhập : 23/11/10
Đến từ : Đồng Tháp
Nghề nghiệp : phụ gia đình
Tính tình : vui vẻ

Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

 
truyện này có tới mấy trăm tập
Siu thấy hôk aj đọc hết nên k post nửa
đây là chiện tình củm dài tập

cái kết sẽ rất bất ngờ....

Chữ ký của Siu


Ş. Yan. 08, 2011 8:11 am

Phúc Nhĩ Thái
mưa đông!!!

Tiểu yêu

Phúc Nhĩ Thái

Tiểu yêu

Erkek
posts : 205
Points : 304
thanks : 4
Ngày gia nhập : 29/11/10
Đến từ : XỨ LẠNH
Nghề nghiệp : bí mật
Tính tình : mưa đông!!!

Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

 
post dy.chang le de toi bo moi ngay` 2h de doc mat 3 ngay` my xong .mun lam tui bun` ha.

Chữ ký của Phúc Nhĩ Thái


Ş. Yan. 08, 2011 8:45 am

Siu
vui vẻ

Thánh vương

Siu

Thánh vương

Erkek
Kova
At
posts : 1116
Points : 1775
thanks : 13
Ngày sinh : 06/02/91
Tuổi : 33
Ngày gia nhập : 23/11/10
Đến từ : Đồng Tháp
Nghề nghiệp : phụ gia đình
Tính tình : vui vẻ

Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

 
giờ mà kím lại thì khó lắm...
hôy để Siu gáng kím...

Chữ ký của Siu





Sponsored content

Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

 

Chữ ký của Sponsored content

 

Nhox Yêu Cho Anh Xin Lổi

Əvvəlki mövzu Sonrakı mövzu Əvvələ qayıt 
2 səhifə (Cəmi 2 səhifə)Səhifə : Önceki  1, 2

Bu forumun müsaadesi var:Bu forumdakı ismarıclara cavab verə bilməzsiniz.
 :: »»--(¯`°๑۩۞۩๑ KHU GIẢI TRÍ ๑۩۞۩๑°´¯)--»» :: Truyện :: Truyện đồng tính-
forum kurmak | ©phpBB | Bedava yardımlaşma forumu | Suistimalı göstermek | Son tartışmalar