Nhà văn sống cô độc cùng một con chó.
Trong quán cầy, đồng nghiệp của ông thường bươi móc nghiệp văn là chuyện đời ông làm món nhậu.
Nhà văn đột ngột qua đời. Ngài bộ trưởng ngành chủ quản long trọng đến viếng. Họ là đôi bạn chí thân ít người biết. Cánh đồng nghiệp té ngửa, xanh mặt, cắp tập viết bài ca ngợi ông. Được nhuận bút họ kéo ra quán cầy sụt sùi trong rượu thương tiếc một tài năng.
Còn con chó ra nằm cạnh mộ ông, bỏ ăn rồi chết.
Tác giả: Như Tuyết