Đây là cảm xúc riêng của MiLa,h!c,ml hok biết viết văn có ji đừng chê nga!
Mấy đêm liền e cứ online chờ anh hay gọi điện thọai cho anh mà không thấy anh trả lời, em như ngồi trên đống lửa vậy, lo lắng và bồn chồn, không biết anh có bị làm sao, không biết a đag làm gì,và.....nữa mặc dù em biết anh bận rộn lắm!
Đêm nay em không ngủ được!
Kỷ niệm ngày xưa của hai đứa mình bỗng ùa về trong em. Anh còn nhớ không? Ngày đầu gặp anh, em đã hồi hộp như thế nào,tim e đã đập mạnh ntn? Tại lần đầu gặp a thì e biết tr.tim e đã trao trọn cho a . Rồi, những ngày anh và em ở bên nhau, em rất vui và hạnh phúc lắm.Đặc biệt là khi a nắm tay và khẽ nói "mình tìm hiểu nhau nha e".luc' đó e....không biết nói gì ngoài việc "Oh,và 1cais gật đầu"
Anh có nhớ ? Đêm hallowen a hẹn e đi choy và rồi a dt nói a hok lại đc,sau khi nge xog tuy e thất vọng lắm nhưng ông trời đã cho đôi ta cơ hội ở bên nhau,hjhj e đã zô rước a và a đã chở e chạy trên con đương nhà a,con đường với nhiều ánh đèn rưc rỡ,lúc ấy e zui lắm a ah`........nhưng tgian trôi qua thật nhanh qua',mới đó đã tới giờ a về rồi,tuy đường về khuya lạnh lẽo biết bao nhiêu nhưng e vẫn cảm thấy ấm áp vì a đã khoác ao' a lên người e...;P
Đêm nay, em nhớ anh nhiều, em nhớ tới những nụ hôn của anh, nhớ những vòng tay của anh, nhớ mùi da thịt anh nữa, nhớ những chuyện vui buồn của tụi mình. Anh có nhớ,e hiểu lầm a lăng nhăng, Anh không la mắng hay giận dỗi e mà anh lại ân cần, ngọt ngào với em nữa. Lúc chuyện xảy ra e đã khóc rất nhiều,e như điên dại vậy vì a là người đầu tiên khiến e rung đọng thật sự tuy a hok fai~ là người đầu tiên e wen,nhưg a là người đầu tiên e 1long-1 dạ
Lại một đêm, một đêm buồn, lại một đêm không ngủ được.Lại một đêm, một đêm dài, lại một đêm thức trắng vì ai.Giọt sương rớt đôi chân lê thê, ngoài trời gió thổi lòng e lạnh,tim e đau.mình e ngồi nơi trong căn phòng giá băg tràn đầy kỷ niệm,cứ mong,cứ chờ,cứ đợi.và e cứ đếm từng giây từng phut' mong cho tgian trôi qua mau để qua đi 1ngay để ngày mai e có thể gặp a,có thể đc a ôm vào lòng
Nhưng giờ thì còn gì nữa... Anh vì vâng lời cha mẹ mà phải lập gia đình...
Anh biết em yêu a nhiều lắm hok....
Anh ơi! Em đang khóc nè. Khóc vì nhớ anh, và khóc vì sợ khóc vì lo lắng sẽ mất a!. Cuộc đời đã đưa anh đến với em,phải mất bao nhiêu tgian để a và e có thể mãi mãi bên nhau hok bao giờ cách xa dù là 1phut giây.Và em nhớ
Khoảnh khắc khi em chìm trong mắt anh
Nụ cười hồn nhiên
Trái tim em bỗng chợt như cháy lên
Những phút giây cồn cào
Nỗi nhớ anh dâng trào
Từ trong mơ em luôn nhắc tên a
Em nhớ anh rất nhiều, honey của em!