Hình minh họa
Chúng ta đã từng là bạn của nhau. Có lẽ trong cuộc đời, đôi lúc trải qua những thử thách nghiệt ngã nhất, tình bạn có đứng vững được hay không chính là ở những lúc như thế này.
AS là một thanh niên đã nhiễm HIV. Anh trải qua một cuộc tình khá buồn với một thanh niên đồng tính khác. Câu chuyện của anh cho chúng ta nhìn thấy chân dung của một tình bạn trong sáng, lồng trong một bối cảnh của một quan hệ đồng tính. Qua câu chuyện của AS, ta nhận ra ý nghĩa của niềm tin và sự nỗ lực vươn lên trong hành trình đi tìm hạnh phúc cho mình, dù có lúc chúng ta đứng trước những thử thách cay nghiệt tàn khốc nhất.
Tôi và A Coỏng quen nhau từ dạo nghề hàng đồng nát còn kiếm ăn được. Lúc nhựa PVC chưa nhập ồ ạt vào, những thứ giẻ rách như bao nilon và các mặt hàng nhựa tái sinh, tuy củ kỹ hạ đẳng nhưng tiền bỏ vào hầu bao khấm khá hơn những nghề khác rất nhiều. Chúng tôi thường hay đi nhậu và thỉnh thoảng chơi vài ván bi da.
Tình bạn của chúng tôi nói chung là đẹp. Có lần mẹ tôi bị bệnh nặng, chữa chạy bằng thuốc ngoại cực kỳ tốn kém. Chính lần ấy A Coỏng đã bán căn nhà của mình để lấy tiền cho tôi lo chạy thuốc thang cho mẹ. Từ dạo ấy, tôi coi mình đã nợ người bạn này một món nợ không thể nào trả hết được.
Cuộc đời có lẽ cũng chẳng có gì để tôi và A Coỏng ta thán nếu như không có sự xuất hiện của A Xình.
A Xình là một chàng trai đồng tính. Một chàng trai thoạt nhìn thì chẳng ai biết A Xình có thói quen xu hướng tính dục ấy. A Xình có chiếc Dream II, có điện thoại di động, có tiền và tiêu khá rộng tay. Ban đầu tôi cũng chẳng dám nghĩ rằng mình có điều kiện để giao du qua lại với A Xình. Nhưng thái độ nhiệt tình của A Xình đã khiến tôi khó từ chối những lời đề nghị hấp dẫn. Chẳng biết từ khi nào, cuối cùng tôi đã trở thành người yêu của A Xình.
Điều đáng nói là A Xình không chỉ đưa tôi vào vòng mê cung tình yêu mà ngay cả A Coỏng cũng trở thành một vệ tinh trong quỹ đạo của A Xình. Rồi tôi biết được mối quan hệ tay ba mà tôi đã đi quá sâu, nhất là tôi biết mình đã thật sự thương A Xình, đến lúc này thì tiền bạc đã không còn là một đại lượng trong đẳng thức tình cảm nữa. Tôi yêu A Xình như một con nghiện. Chỉ nghĩ đến cảnh A Xình và A Coỏng ân ái, lòng tôi bỗng dâng lên ngùn ngụt lửa hận tình.
Với A Coỏng thì chuyện tôi với A Xình chẳng ảnh hưởng gì. A Coỏng đã nói rõ như thế. Nhưng tại sao tôi quá tham lam. Tại sao tôi muốn sở hữu A Xình mặc dù A Coỏng tin rằng quan hệ của ba người chúng tôi là những quan hệ không thuần túy là tình yêu. A Coỏng nói đúng, nhưng tôi không bao giờ muốn tin đấy là sự thật. A Xình cũng chẳng hứa hẹn gì. Phần nhiều quan hệ giữa hai chúng tôi chỉ dựa trên nhục cảm. Vậy mà tôi vẫn không thể nào vượt qua được sự mông muội ích kỷ của bản thân.
Cuối cùng A Coỏng và tôi đều bị HIV dương tính.
A Xình biến mất, đột ngột như sự xuất hiện của anh ta xen vào quan hệ của tôi và A Coỏng. Mất A Xình, tôi đau đớn. Vướng vào bệnh tật, tôi hận tình một cách cay đắng ê chề. Giữa lúc ấy tôi nghĩ đến một tầng lầu thật cao để kết liễu cuộc đời. Trong giây phút cùng cực tối tăm của cuộc đời thì A Coỏng đến. A Coỏng cầm tay tôi nói: Chúng ta đã từng là bạn của nhau. Có lẽ trong cuộc đời, đôi lúc trải qua những thử thách nghiệt ngã nhất, tình bạn có đứng vững được hay không chính là ở những lúc như thế này.
- Chúng ta chẳng còn gì để giữ lại nữa. Chúng ta không còn tương lai. Mất sạch cả rồi A Coỏng ạ. – Tôi uất ức nói.
- Chỉ là HIV dương tính. Cơ hội vẫn còn, AS ơi. Sự ham sống chính là điều chúng ta cần đến nhiều nhất trong lúc này.
A Xình cuối cùng đã chết. Cả tôi và A Coỏng cùng đi phúng điếu. Dù sao A Xình và chúng tôi cũng đã từng chia chăn sẻ gối.
Từ đó đến nay đã hơn mười năm, chúng tôi vẫn chưa thấy có dấu hiệu của bệnh AIDS. Tôi và A Coỏng bây giờ vẫn là một đôi bạn. Tuy nhiên đã khác trước. Lần này chúng tôi là bạn tình của nhau.
Trích Chuyện tình của Lesbian và Gay
Tác giả: Nguyễn Thơ Sinh