Yêu một người ở xa, một ngày của em sẽ bắt đầu sớm hơn một chút. Chẳng biết từ bao giờ dậy nhắn offline cho anh đã thành một thói quen thường ngày trước khi đi học. Thú thực em muốn hàng sáng gọi anh dậy cơ, nhưng anh công việc nhiều, lại toàn thức khuya nên tha cho ngủ nướng thêm chút xíu đó.
Yêu một người ở xa, điện thoại luôn là vật bất ly thân của em ở bất kỳ nơi đâu. Thế nên anh cứ yên tâm nhé, em sẽ không thoát khỏi vòng kiểm soát của anh đâu.
Yêu một người ở xa, em học cách đặt niềm tin vào người khác nhiều hơn. Nhiều khi em cũng cảm thấy lo sợ rằng rồi một ngày nào dó giữa chúng ta sẽ chẳng còn lại gì. Nhưng rồi những bất an đó cũng qua đi. Tình yêu và lòng tin của chúng mình thừa sức để có thể vượt qua những cơn say nắng chớp nhoáng, anh nhỉ!
Yêu một người ở xa, bạn bè em bảo em thật ngốc khi lao theo một tình yêu cả năm chỉ gặp được có vài lần. anh có thấy thế không?
Mà dẫu có cực ngốc như vậy, em cũng không muốn buông tay anh ra đâu. Tuy bây giờ mình xa nhau là thế, nhưng em vẫn tin có một ngày chúng ta được ở bên nhau, hiện thực hoá những ước mơ thành sự thật.
em cũng muốn anh thấy, thời gian cùng khoảng cách sẽ minh chứng tình yêu em không phải là thứ tình cảm thoáng qua, bồng bột nhất thời. Dù giờ em không thể sát cạnh nhưng yêu thương của em luôn cận kề bên anh.
Vì tình yêu xa xôi này,em đã tự hứa với mình sẽ phải cố gắng gấp đôi, gấp ba bình thường, để khoảng cách giữa chúng ta thay vì hàng trăm km xa xôi sẽ chỉ còn là con số 0 tròn trĩnh. Và anh cũng vậy, phải không?