Người ơi gặp gỡ làm chi
trăm năm biết có duyên gì hay không ?
Thà rằng đừng gặp cho xong
Gặp bao nhiêu lại đau lòng bấy nhiêu
Bên nhau những sớm những chiều
Duyên ta như những cánh diều Ven sông
Gió lên, diều xoải cánh vồng
Gió về, rơi rớt ngoài đồng ai hay ?
Éo le đời lắm đắng cay
Kiếp người ai biết đổi thay thế nào ?
Ông trời số phận đã trao
Thân này, hồn đấy gửi vào nơi đâu
Cầu trời ban phước kiếp sau
Con trai, con gái Người cho vẹn toàn
Đừng làm thân xác đa mang
Hồn không chung bước lỡ làng nghiệp duyên