Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.


 
AnasayfaAnasayfa  PortalPortal  GaleriGaleri  Latest imagesLatest images  AxtarAxtar  Qeydiyyatdan keçinQeydiyyatdan keçin  GirişGiriş  
Bài gửiNgười gửiThời gian
Họp mặt kỷ niệm 8 năm PNU 2010 cùng Phi Nhung Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10Ç.a. Avq. 23, 2011 9:16 am
Bàn Tơ Động Ik Qánh Ghen Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10Ç.a. Avq. 23, 2011 9:08 am
Xem bÓng tỔ hÁt nÀk pÀ kOan....:)) Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10Çər. Avq. 03, 2011 12:08 am
?????????? hỏi người có trách nhiệm Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10B. İyul 31, 2011 7:40 am
Thông báo đến toàn thể BQT và Mod của TTG Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10B. İyul 03, 2011 9:36 pm
Những MV [Fanmade] Của Hải Triều Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 2:01 am
[Vsub] Bữa trưa trên thiên đường Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 1:56 am
Những Câu Chuyện Tình Yêu Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 1:40 am
1 câu chuyện tình yêu thật đẹp và xúc động Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 12:48 am
[Fanmade] - Ngồi Bên Em Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 12:30 am
[Fanmade] Làm Ơn Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 12:25 am
Nghe và So Sanh . Phân Biệt - ai hay hơn -ai tài hơn Ai nhá Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10C.a. İyun 30, 2011 12:22 am
Cảnh giác với trò lừa nạp Card điện thoại sau khi lừa lấy mật khẩu Yahoo Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10Çər. İyun 29, 2011 11:34 pm
thong bao moi Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10B. İyun 26, 2011 10:46 pm
Ta0 ghét mày!!! P1 Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )... - Sayfa 7 I_icon10Ç.a. İyun 21, 2011 7:34 am
Similar topics

    Paylaş | 


     

     Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

    Əvvəlki mövzu Sonrakı mövzu Aşağa gitmek 
    Səhifə : Önceki  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7
    B.e. Yan. 17, 2011 7:21 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     
    Konunun ilk mesajı :

    =====
    2.
    =====

    Sau vài ngày đi học ráo riết để ý, dòm ngó nó quả quyết với thằng Điệp và thằng Tân:

    - Tụi nó chỉ là bạn thân thôi, không có... đồng bóng như hai đứa bây!
    - Đồng bóng cái... bà nội mày, giờ mày dám cá với tao không?

    Nó cười khẩy:

    - Mắc gì mà không dám cá chứ?
    - Một chầu nhậu, Ok?
    - Ok, một chầu nhậu! Mày chờ xem tao sẽ cho hai đứa bây sáng mắt ra.

    Vậy là từ đó bổng nhiên thằng áo vàng được ba thằng nó quan sát, nhận xét từng ly từng tí.
    ...

    Nói chung nhìn tụi nó hơi thân với nhau thôi, đâu có gì là ghê gớm chứ. Nhất là thằng đi chung với thằng áo vàng đó nhìn chả giống Pede gì hết. Thậm chí mặt mày còn có vẻ bặm trợn, lạnh lùng, khó ưa. Chả biết từ khi nào chỉ vì một chầu nhậu và cái danh nghĩa "biết nhìn người" mà nhất cử lưỡng động của hai thằng kia đều không lọt qua mắt bọn nó trong lớp học.

    Thằng áo vàng... tụi nó kêu thằng đó là thằng áo vàng vì đi học nó chỉ mặc mỗi cái áo vàng có logo của tập đoàn INTEL màu xanh da trời bên vai áo trái. Trong lớp thằng áo vàng có vẻ là đứa trội nhất vì học khá giỏi, lại hay pha trò và phát biểu trong giờ học khá nhiều. Đặc biệt là nó và thằng đầu đinh kia lúc nào cũng như hình với bóng dù nhóm tụi nó có tới ba thằng. Giờ thực hành thì hai đứa ngồi chung một máy, thằng áo vàng nhiệt tình chỉ bài cho thằng đầu đinh đôi lúc nó còn la hét như mấy ông thầy nóng tính vậy. Trông tụi nó thật sự giống như một đôi bạn thân nhiều hơn và đặc biệt nó tin mình không nhìn người sai bao giờ.

    Hôm nọ cả ba đứa nó quyết định ngồi sau lưng hai đứa kia để xem tụi nó làm và nói với nhau cái gì mà hầu như tiết học nào hai thằng cũng chúi đầu vô rủ rỉ. Nó tự nhiên cảm thấy nhột nhột cho hành động lén lút của mình, tự nhiên trở nên kỳ cục như vầy từ khi nào vậy chứ? Giống bà tám quá đi thôi! Ba đứa nó canh me đã đời mới được ngồi sau lưng hai đứa kia. Vừa thấy ba thằng nó ngồi sau lưng thì thằng áo vàng quay xuống nhìn tụi nó mỉm cười một cách khá thân thiện. Trong giờ học có đứa nào chịu nghe giảng bài đâu. Còn hai thằng ngồi trên kia thì cứ nói chuyện to nhỏ như xung quanh chả có ai. Ôi thật xấu hổ khi phải thọc mạch chuyện người khác như vầy.

    Ra chơi ba thằng nó ra quán nước ngồi bàn tán sôi nổi, nó hớn hở nói:

    - Sao? Có nghe hai đứa kia bàn bạc vụ gì chưa? Tao đã nói rồi mà... không phải là không phải...

    Thằng Điệp tuy hơi ú ớ một tí nhưng cũng ra vẻ cố gắng chống chế:

    - Thì thằng đầu đinh có thể là không phải, nhưng nhất định thằng áo vàng...

    Bất chợt trong đầu nó lóe lên một ý nghĩ thật nhanh, nó nheo mắt nhìn thằng Điệp và mỉm cười một cách gian manh hết sức:

    - Điệp!
    - Gì?
    - Nhìn vô mắt tao nè!
    - Gì mậy?
    - Khai cho thật nha!

    Trước những câu hỏi tới tấp của nó, mắt thằng Điệp chớp chớp liên tục, chứng tỏ thằng đó đang rất bất an, môi nó run run cất tiếng hỏi ra vẻ ta đây đang rất đề phòng:

    - Gì?
    - Mày thích thằng áo vàng đúng không?

    Câu hỏi đó làm cho thằng Điệp như trời trồng, mắt đỏ hoe như sập đất, thằng Tân vỗ đùi cái đét:

    - Hèn chi, tao cũng nghi nghi....

    Thằng Điệp im re, còn nó thì khoái chá vì phát hiện hết sức vĩ đại này của mình:

    - Mày lấy vải thưa che mắt thánh hả Điệp?

    Thằng Điệp im re, không dám hó hé một lời. Chắc là trúng tim đen anh chàng rồi. Thấy không thể chối cãi thằng Điệp bèn đánh trống lãng:

    - Nếu để ý lời tụi nó nói mày sẽ thấy thằng đầu đinh nó có ghệ chứ thằng áo vàng thì... Tao tin chắc thằng áo vàng đang yêu thầm thằng đầu đinh!
    - Mày cứ hoang tưởng, thằng kia có ghệ rồi thì việc gì thằng này thích chứ. Tao thấy thái độ thằng áo vàng cũng bình thường khi thằng kia nói về nhỏ ghệ của nó mà...

    Thằng Điệp gân cổ cãi lại:

    - Nói như mày, không lẽ nó lồng lộn ghen lên! Yêu đơn phương thì phải vậy chứ sao?

    Nó không từ chối bất cứ cơ hội nào để được chọc tức bạn bè:

    - Yêu đơn phương cũng như mày đó hả?

    Nó rất thích kê tủ vô họng người khác, thấy thằng Điệp ú ớ trợn tròng con mắt nó hả hê lắm. Thằng Tân thì cười:

    - Mày cứ ghẹo nó hoài. Lo mà giúp nó đi!

    Thằng Điệp giãy nãy như đĩa phải vôi:

    - Ai cần, tao tự lo cho tao được.
    ...

    Mấy ngày nay ba đứa kia làm cái trò gì mà soi mói mình kĩ thế nhỉ? Thiệt là khó chịu quá đi thôi, thậm chí tụi nó còn kéo nhau dồn lên ngay phía sau chỗ mình ngồi để nghe ngóng nữa chứ. Ánh mắt cái tên tóc dài, cao kiều, lã lướt nhìn mình hình như có vấn đề thì phải. Âm mưu gì đây ta? Ôi, mình mặc kệ!

    Thằng quỷ Tài này chả biết bụng dạ nó thế nào mà sao với mình thì nó thân thiết một cách quá mức trong khi miệng thì cứ nhắc tới cái bà cô của nó hoài, thiệt tình bực dễ sợ. Điên lên mất thôi!

    Cái em "bông tai bên phải" (một biệt danh mới mình đặt cho tên nhóc đó!) sao càng nhìn càng chả thấy giống giới-của-mình chút nào, nhưng sao lại tò tò theo hai tên kia theo dõi mình nhỉ?

    Chữ ký của Siu


    B.e. Yan. 17, 2011 8:46 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     

    =====
    151.
    =====

    Kỳ Trương gặp thằng Quân với bộ mặt khá khổ sở:

    - Cô đã tỉnh chưa Quân?

    Quân buồn rầu lắc đầu, thằng Kỳ Trương kéo tay nó ra một góc nói:

    - Để ở đó cho mợ Tám mày trông chừng đi, mày đi đây với tao một tí!

    Quân gằng tay lại:

    - Có gì chuyện mày nói đi! Mày không thấy tao đang ở đây với mẹ tao àh?
    - Chuyện thằng Tuấn! Mày cho rằng nó là Gay àh?

    Tự nhiên bị thằng Kỳ Trương kêu ra rồi hỏi một câu đâm hông khiến Quân im re chả biết chống đở thế nào, Kỳ Trương thừa thắng xông lên nghiêng đầu liếc nhìn Quân:

    - Mày có đồng ý là thằng Tuấn rất hiếu thắng và trẻ con không?

    Quân nhìn nó dò xét:

    - Ý mày là sao?
    - Đôi lúc mày mù quáng mà mày chả hay đó, tao đồng ý là thằng Tuấn nó thích mày...

    Quân im lặng một lát rồi gật gù vì nó vẫn chưa hiểu rõ ý thằng Kỳ Trương nói ở đây là gì:

    - Uhm... rồi sao nữa?
    - Nhưng mà chỉ là thích thôi!
    - ... mày muốn gì thì nói ra đại đi!

    Quân bắt đầu tỏ vẻ khó chịu. Thằng Kỳ Trương bắt đầu mỉm cười :

    - Mày chắc cũng biết con Quyên mà, mày không nghĩ là qua đó thằng Tuấn của mày sẽ bị gài sao? Chứ làm gì có chuyện khơi khơi qua Sing chữa bệnh. Chỉ cần bị nói khích một tí thế nào nó cũng dính bẫy cho mà coi!

    Quân bất giác cảm thấy hơi lung lay, nó tự an ủi mình:

    - Tao không tin!

    Kỳ Trường cười khà khà:

    - Hai gia đình người ta đã tính toán hết rồi, chỉ nó bản mặt mày là thơ ngây thôi. Mày nghĩ coi một nam, một nữ ở nơi đất khách xa xôi lại đang ở bên nhau thì có dễ phát sinh tình cảm không? Chưa kể tới chuyện trước đây họ từng yêu nhau, mày không nghe cái câu "Tình cũ không rủ cũng tới" hả? Họ sẽ làm mọi cách để vực dậy cái bản chất đàn ông của thằng Tuấn. Mày quen nó được mấy tháng trong khi nó và con Quyên đã yêu nhau biết bao nhiêu năm trời? Tụi nó đã có với nhau những gì liệu mày có biết hết không?

    Quân thấy nóng ran khắp mặt, thằng Kỳ Trương đã nắm được yếu điểm dễ bị xao động và ghen tức của nó nên đã đánh trực diện không thương tiếc. Quân đang rất cố gắng giữ bình tĩnh và không suy nghĩ lung tung, nó lắc đầu:

    - Mày im đi! Làm gì có chuyện đó!

    Thấy đối thủ bắt đầu yếu thế thằng Kỳ Trương bắt đầu dứt điểm:

    - Thế thằng Tuấn nó tới với mày vì cái gì mày quên rồi sao? Chẳng qua chỉ bằng một cuộc cá độ mua vui mà thôi! Mày nghĩ tình yêu mà lấy nền tảng từ cái đó thì liệu có bền chặt không Quân? Mày đã quá dễ dãi mà thiếu sáng suốt trong chuyện chấp nhận nó!

    Quân thật sự không còn lời nào để nói. Tự nhiên lại thấy đau! Rõ ràng thằng bạn của nó đã lựa ngay phòng tuyến yếu nhất mà tung gần như hầu hết hỏa lực vào. Có thể ở những phương diện khác Quân là một đối thủ khá cừ khôi, nhưng đụng tới chuyện gì để phải suy nghĩ, để nghi ngờ chất vấn thì Quân sẽ trở nên yếu đuối đến không ngờ. Đó cũng là một mặt nguy hiểm của những kẻ thích suy nghĩ nhiều. Trong khi đó thì thằng Kỳ Trương tỏ vẻ nhất định không buông tha, buông tha sao được mà buông tha:

    - Mà cứ cho là trong chuyện đó nó chút tình cảm gì đó với mày đi nhưng mà sau đó thì sao? Sau khi đi Mũi Né về trong lúc nhậu xỉn nó và con Quyên đã đi khách sạn với nhau! Chứng cứ vẫn còn rành rành nhưng sao mà mày mau quên quá vậy Quân?

    Quân đứng dậy, khoát tay, mặt nó đỏ au, cái gì chứ chuyện "ghen tuông" thì: dù cho là mình không có ghen nhưng sao mà nó thấy mình xấu xa trong khi suy nghĩ về mấy chuyện này ghê, lí trí luôn bị lu mờ:

    - Xin lỗi, tao mệt rồi, mày về đi! Và đừng có hòng tao tin những lời mày nói! Mà chuyện của người ta sao mày rành quá dzạ?
    - Tùy mày thôi! Sự thật luôn mất lòng mà! Tao chỉ khuyên mày nên giữ nó cho thật kỹ lưỡng, thật xiết vào thôi, chứ với tính cách của nó thì trước sau gì cũng... ha ha ha... thôi tao về àh.
    - Mày về đi!

    Thật ra nói cho cứng chứ trong bụng thằng Quân cũng có chút đỉnh chột dạ. Dù biết rằng những điều thằng Kỳ Trương nói chắc chắn là vô căn cứ nhưng nó vẫn buồn buồn và thiếu hẳn tự tin. Tức nhất là thằng kia cứ nhè cái quá khứ của nhóc Tuấn mà chà xát vô tim nó, dù biết rằng chỉ có những thằng ích kỷ mới đi ghen tức với quá khứ đã qua của người yêu nhưng chả hiểu sao nó vẫn cảm thấy nó chịu làm sao khi đối diện và tưởng tượng những điều ấy! Quân tự hỏi là do nó yêu nhóc nhóc Tuấn quá nhiều và sợ mất nhóc hay niềm tin của nó dành cho nhóc không đủ lớn để vượt qua?

    Không thể nào, thằng Kỳ Trương đang cố ý gạt mình. Nhất định nó đang cố ý chia rẽ mình và nhóc, không được tin nó. Nhóc ơi! Tại sao có chuyện giữ kỹ và xiết thật chặt vào chứ. Cái gì là của mình thì là sẽ của mình thôi! Tại sao anh lại cố níu lấy nhóc nếu như nhóc là như vậy? Không đời nào! Nhóc muốn đi thì không bao giờ anh thèm níu kéo đâu! Mà... hai gia đình đó đang âm mưu điều gì chứ? Nếu hiếu thắng thì nhóc sẽ làm gì? Bị con Quyên chuốc rượu chăng? Ôi giữa cái thành phố xa lạ kia mà chỉ có hai đứa thì đúng là nguy hiểm thật! Lửa gần rơm có khi nào! Ôi chúa ơi, mình lại nghi ngờ nhóc nữa rồi! Quân ơi! Mày chó má thật! Nhất định không được dao động. Mày phải tin nhóc chứ! ... Mà dù sao đi nữa không được ỷ y, cẩn thận vẫn hơn chứ. Biết đâu nhóc bị gài bẫy thì sao? Đời thật lắm mưu nhiều kế.
    ...

    Thấy thằng Quân đăm chiêu suy nghĩ khá lâu Kỳ Trương bèn dứt điểm:

    - Mày vẫn chưa tin thằng Tuấn không phải là GAY chứ gì? Ok đi theo tao, tao sẽ cho mày thấy?

    Trong lúc bấn loạn vì chuyện mẹ của mình thằng Quân như trên trời rớt xuống:

    - Đi đâu chứ?
    - Đi coi thằng Tuấn với con Quyên tình tứ hẹn hò với nhau, mà cái này là thằng Tuấn chủ động rũ chứ không phải là con Quyên gài đâu nha, tao có giữ đoạn ghi âm cuộc gọi điện thoại đó nữa nè!

    Quân bán tín bán nghi:

    - Nếu không phải gài thì làm sao mà mày có được đoạn ghi âm đó?
    - Thì con Quyên nó quả quyết với tao là thằng Tuấn đang yêu nó nên tao mới cãi lại, tao nói thằng Tuấn chỉ yêu mày nó bèn lấy bằng chứng này ra cho tao nghe chứ mày nghĩ coi bây giờ con Quyên nó gài thế nào mà thằng Tuấn tự động rũ nó đi chơi được chứ? Cho tiền nó chắc?

    Quân im lặng được một lát thì thằng Kỳ Trương cho thêm một tí xăng thơm vô... đám cháy nghi ngờ trong lòng thằng Quân:

    - Chứ mày nghĩ coi tại sao mấy ngày nay nó không thèm liên lạc hỏi thăm mẹ con mày trong khi ba nó và con Quyên là người gây ra tai nạn...

    Tự nhiên nổi tức giận của Quân lại dâng lên, lời thằng Kỳ Trương nói không phải là không có lý, Quân liếm môi:

    - Giờ sao?
    - Trăng sao gì nữa, tao biết mày không tin những gì tao nói đâu, đi theo tao rồi tận mắt nhìn, lúc ấy hãy tin vẫn còn chưa muộn.

    Chữ ký của Siu


    B.e. Yan. 17, 2011 8:47 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     

    =====
    152.
    =====

    Tuấn hiền từ nhìn con Quyên thật âu yếm tại một quán cà phê khá sang trọng, cậu thỏ thẻ:

    - Quyên này, trước đây có lẽ anh không phải với em, đừng để bụng anh nha!

    Con Quyên im lặng, mỉm cười, gật đầu lia lịa, trông nó hôm nay cũng thật hiền, thằng Tuấn tiếp tục rót những lời đường mật:

    - Nể tình anh mà nói ba em giúp đỡ ba anh nha Quyên! Anh sẽ biết ơn em thật nhiều!

    Quyên như bị mê hoặc bởi những lời quá mức ngọt ngào của thằng Tuấn, nó chỉ biết hạnh phúc và thầm cám ơn những lời nói của thằng Kỳ Trương đúng là không khác gì phép màu:

    - Nhưng mà còn chuyện thằng Quân thì sao? Anh có thể dứt khoát với nó không?

    Tuấn hơi khựng người và đắn đo một tí, nhưng chỉ trong thoáng chốc cậu nuốt nước bọt cái ực rồi gật đầu, nụ cười lại túc trực trên môi như xưa. Con Quyên vẫn vô tư:

    - Em thì dễ rồi, nhưng em chỉ sợ thằng Kỳ Trương nó làm khó dễ thôi! Anh đã thương lượng được với nó chưa? Tại vì em lỡ hứa với nó một chuyện...

    Tuấn nhăn mặt:

    - Nó kêu anh lên giường với thằng khác, làm sao anh chịu được?

    Con Quyên cũng vờ như tỏ vẻ khá bức xúc:

    - Nó... bị bệnh àh?

    Tuấn gật gù và khổ sở nói:

    - Em nói đi, anh phải làm sao đây? Bây giờ chỉ có mình em mới có thể giúp anh thôi! Em quen thân với nó hay là em...

    Quyên nghe thằng Tuấn nói bèn lắc đầu lia lịa:

    - Em có thân gì với nó đâu anh! Chỉ là vì anh em buộc phải hợp tác với nó thôi, nếu như anh dễ thương như bây giờ ngay từ đầu thì em đâu có...

    Tuấn hít thở một hơi:

    - Vậy giờ tính sao đây em!

    Quyên đắn đo và ra chiều khá đăm chiêu suy nghĩ:

    - Nó muốn như vậy thì sao anh không chìu ý nó đi!

    Tuấn nhảy dựng lên:

    - Em nghĩ sao vậy? Bộ em nở lòng nào chứng kiến anh làm chuyện đó sao?

    Bổng nhiên con Quyên reo lên:

    - A...em có cách rồi anh Tuấn ơi! Anh cứ đồng ý điều kiện của nó đi, nhưng mà vầy nè....

    Con Quyên chồm người tới và thằng Tuấn cũng kê sát lỗ tai lên để lắng nghe. Từ xa những hình ảnh đó thằng Quân thấy không sót một chi tiết nhỏ theo trí tưởng tượng phong phú của nó và những lời có cánh.. đại bàng của thằng Kỳ Trương vo ve bên cạnh.

    Tuấn thở mạnh:

    - Liệu có được và chắc ăn không đó em?

    Quyên gật đầu:

    - Bộ anh không tin em sao?

    Thằng Tuấn thở dài gật đầu:

    - Chứ biết làm sao bây giờ, coi như trăm sự anh nhờ vào em hết đó!


    Chữ ký của Siu


    B.e. Yan. 17, 2011 8:47 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     

    =====
    153.
    =====

    Kỳ Trương cười đắc thắng nhìn thằng Quân:

    - Sao mày thấy chưa Quân? Thấy có ai gài gì thằng Tuấn không? Mày có thấy tụi nó còn tình tứ chồm lên hôn nhau giữa quán không hả? Vậy mày nghĩ coi những ngày đi Singapore chỉ có hai đứa thì tụi nó còn làm những gì với nhau!

    Quân thấy mắt mình cay xè và các đốm sáng như thi nhau chớp tắt trước mắt làm nhòe đi tất cả hình ảnh trước mắt, chả lẽ... sự thật là như vậy sao.

    - Tao không tin thằng Tuấn không yêu tao! Mày nói dối! Đừng hòng tao tin những lời bịa đặt của mày!

    Kỳ Trương tỏ vẻ khổ sở:

    - Mày đúng là mù quáng thật rồi đó Quân ơi!

    Quân lắc đầu xua tan mọi suy nghĩ hiện có đang vần vũ khắp nơi:

    - Mày không ở bên cạnh nhóc như tao nên không bao giờ mày cảm nhận được tình yêu mà nhóc đã dành cho tao! Tất cả những gì tao thấy chỉ là dối trá mà thôi!

    Thằng Kỳ Trương vò đầu bức tóc khổ sở:

    - Quân ơi là Quân, mày phải biết được rằng nó không hề yêu mày, đơn giản là nó chỉ thích tình dục mà thôi! Có coi mày như một thứ cảm giác lạ nó muốn khám phá thôi!
    - Tao không tin! Nhóc Tuấn chỉ yêu mình tao thôi!

    Đến nước này thì thằng Kỳ Trương bắt đầu nóng giận thực sự:

    - Ok! Chuyện tới nước này mà mày còn tin nó thì chắc mày chờ nó thấy cảnh nó lên giường với thằng khác thì mày mới sáng mắt ra chứ gì?

    Quân đùng đùng bỏ đi:

    - Thằng khốn mày dám ăn nói với tao như vậy đó hả!

    Thực sự nghe lời nói của thằng Kỳ Trương khác nào tạt một ca nước đá 1 độ C vô mặt nó giữa mùa đông giá lạnh trên độ cao mười ngàn mét đâu chứ. Quân thấy mình như đang đứng giữa bờ vực của sự tuyệt vọng và nghi ngờ, nhưng một lần nữa vẫn quyết định rằng mình sẽ tin nhóc. Nó sẽ dễ dãi, sẽ sẳn sàng mù quáng với nhóc Tuấn. Nhất định nó không được tin lời thằng Kỳ Trương, tất cả chỉ là sự hiểu lầm mà chưa biết cách nào giải thích cho thỏa đáng mà thôi.

    Kỳ Trương chạy theo và níu vai thằng Quân lại:

    - Quân, mày phải bình tỉnh nghe tao nói, mày phải chấp nhận sự thật!
    - Sự thật gì chứ! Mày đừng nói nữa, tao không tin đâu!

    Thằng Kỳ Trương đứng lại, trông nó dường như đang muốn bỏ cuộc thực sự:

    - OK! Mày có quyền không tin tao, mày có quyền ru mình trong sự dối lòng, tao biết sẽ đau khổ lắm chứ Quân, dễ gì mà chấp nhận, con Hiền em tao cũng đã từng như vậy mà Quân, mày hãy nhớ lại cái cảnh nó sẳn sàng nhẫn tâm ruồng bỏ cho em tao tuyệt vọng đi ra biển chết trong khi đó còn nó thì lại vui vẻ với mày!

    Quân run rẫy đứng khựng lại. Nó cảm thấy bàn chân của mình nặng nề đến mức không nhấc lên được nữa. Cảm giác như tim nó vừa bị ai đó thắt chặt lại cho đến lúc tưởng chừng như chết ngạt rồi họ lại buông ra để cho nó tiếp tục sống mà gặm nhấm cơn đau ấy. Trong khi ấy thằng Kỳ Trương vẫn chưa chịu buông tha:

    - Mày hãy cứ tin là một lát nữa đây sau khi chia tay con Quyên nó lại sẽ tìm tới một đứa khác để thỏa mãn dục vọng của nó...

    Từng lời nói của thằng Kỳ Trương bây giờ chính xác là những nhát dao lục nhách đang cố gắng cứa vào trí tưởng tượng của thằng Quân.

    -... nhưng mà là con trai hay con gái thì tao chưa biết! Không chừng nó sẽ tìm tới mày...
    - Thôi im đi! Mày nói đủ chưa?

    Quân dứt khoát phải thật mạnh mẽ bước đi! Nhất định là không được xao động. Nhất định phải gặp nhóc hỏi cho ra lẽ. Quân bịt lỗ tai lại và cố gắng bước đi thật nhanh ra khỏi quán! Nó phải chạy càng xa càng tốt. Nhất định tất cả chỉ là do nó tưởng tượng mà ra thôi. Tự nhiên sao lúc này nó thèm cái cảm giác có được nhóc Tuấn ở bên cạnh ghê. Nhìn nụ cười vô tư của nhóc là nó tin mình sẽ xua tan được tất cả suy nghĩ ma quái trong đầu. Nhất định thằng Kỳ Trương chưa biết yêu nên nó không bao giờ có thể cảm nhận được niềm tin mà nó và nhóc đã dành cho nhau.


    Chữ ký của Siu


    B.e. Yan. 17, 2011 8:56 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     
    =====
    154.
    =====

    Thằng Quân chắc đã bỏ đi về bệnh viện rồi, nghĩ thế nên thằng Kỳ Trương che miệng cười khúc khích. Lúc ấy nó bổng nhận được điện thoại của thằng Tuấn, vừa bắt máy lên thì đã bị chửi:

    - Thằng khốn mày đang ở đâu đó!

    Kỳ Trương dù đang ở rất gần hai đứa nó nhưng vẫn giả vờ như.... trẻ thơ:

    - Có chuyện gì không? Tao đang ở bệnh viện với thằng Quân!

    Tuấn ngập ngừng một lát rồi nói:

    - Có thật là tao chỉ cần lên giường với một thằng nào đó thì mọi chuyện sẽ kết thúc đúng không?

    Kỳ Trương cười khẩy:

    - Sao? Quyết định đổi ý rồi àh?
    - OK! Mày cho người tới đi! Ngay bây giờ để bảo đảm là mày không dàn cảnh! Địa điểm cho tao chỉ định!

    Kỳ Trương khổ sỡ nó:

    - Người thì đã có sẳn rồi đó, nhưng bây giờ tao không đi ra ngoài để chứng kiến được, với lại tao phải phụ thằng Quân trông chừng mẹ nó nữa! Thôi để bữa khác đi!

    Tuấn nghe tới thằng Quân khiến nó cảm thấy đau như bị kiến cắn trong tim. Con Quyên ngồi kế bên nghe cuộc điện thoại nhướng mắt với thằng Tuấn, cu cậu chợt bừng tỉnh và nói:

    - Không chịu thì thôi mày, khi khác để mày dàn xếp cảnh gài tao hả?
    - Nhưng làm sao tao tận mắt chứng kiến cảnh đó được? Tao muốn thấy cho hả dạ! Ai mà tin được mày sẽ giở trò gì chứ?

    Tuấn giả vờ như chợt ra điều gì đó:

    - À, hay là thế này đi! Có con Quyên nè, có gì nó sẽ thay mày làm chứng được không? Mày chơi thân với nó lắm mà, chả lẽ không tin nó sao?

    Thằng Kỳ Trương đắn đo suy nghĩ:

    - Liệu có ổn không?

    Thấy đối phương có vẻ bối rối Tuấn như bình tỉnh hơn, nó hy vọng qua chuyện này thì mọi thứ sẽ bình yên, kệ bà hy sinh chút xíu chả mất mát gì cả. Lời nói chẳng mất tiền mua mà, nó tự nhiên cảm thấy nễ phục cái miệng của mình đã dụ dỗ được con Quyên vào tròng ghê. Nó lấy lại tự tin:

    - Không tin thì mày nói chuyện với nó đi! Còn không thì hỏi cái thằng mà mày đưa tới gặp tao ấy!

    Tuấn đưa máy cho con Quyên, hai đứa nó nói gì đó với nhau và cuối cùng thì... Tuấn nghĩ có lẽ phải trân gân xem trò chơi gì của thằng khốn Kỳ Trương bày ra và hy vọng rằng con Quyên sẽ là một trợ thủ đắc lực giúp nó. Công nhận con mát đó... ngu ghê!
    ....

    Tuấn dặn dò con Quyên cẩn thận và bắt con nhỏ đó cam kết đủ thứ điều rồi mới run rẫy bước lên khách sạn. Nó hít một hơi để lấy lại bình tỉnh nhận chìa khóa phòng và chờ đợi...

    Quân đứng chờ ngoài bãi xe của quán cà phê nơi thằng Tuấn hẹn con Quyên, khi nó chợt nhớ ra rằng... nó đi và thằng bạn đi chung xe mà kia thì lại đang giữ chìa khóa. Khoảng một lúc khá lâu sau thằng Kỳ Trương mới bước ra, nó định nói điều gì đó thì thằng Quân đã chặn họng:

    - Giờ mày muốn gì nữa đây! Nói như vậy chưa đủ sao?

    Thằng Kỳ Trương chỉ mỉm cười, im lặng và lấy xe ra nổ máy rồi chạy đi!
    ...

    - Cái gì vậy? Mày điên thằng kia, mày nghĩ tao sao mà có thể? Mày vừa phải thôi nha, mày làm tao thất vọng quá Kỳ Trương, mày nghĩ tao là ai vậy hả? Mày nghĩ mày chỉ cần nói những điều láo toét kia để lừa tao mất lòng tin với nhóc Tuấn rồi mày dẫn tao lên khách sạn hả? Mày coi thường tao quá rồi đó!

    Quân nhảy ngay xuống xe và hét lên khi thằng Kỳ Trương dừng ngay trước một khách sạn. Để đáp lại thằng Kỳ Trương chỉ cười khẩy:

    - Mày nói xong chưa? Bây giờ tới tao nói nè, mày nghĩ lại coi ai điên thì có! Biết tao dẫn mày tới đây để làm gì không hả?
    - Để làm gì chứ? Đừng hòng!

    Kỳ Trương kéo tay nó tiến nhanh vào khách sạn, thằng Quân giựt tay ra la ơi ới:

    - Mày buông ra không? Không thì đừng trách sao tao đánh phù mỏ mày ráng chịu đó! Buông ra chưa?

    Quân giằng tay lại thì thằng Kỳ Trương mỉm cười:

    - Thế muốn lên đây để gặp nhóc Tuấn của mày không?

    Quân khẽ chau mày:

    - Mày nói gì chứ?
    - Cứ theo tao đi rồi biết!
    ...

    Kỳ Trương đưa cho thằng Quân một cây lau nhà bằng nhôm rồi mỉa may:

    - Nè, cầm cái cây này đi! Tao có đụng tới mày thì cho mày đập chết tao luôn! Đúng là.... thằng Quân!

    Quân chụp lấy cái cây và đi theo thằng Kỳ Trương bước vào một căn phòng làm việc khá sang trọng. Trên tường có treo một cái TiVi khá bự, trong ấy là gồm có mười hai khung hình nhỏ, hình như cái mày là camera quan sát đây mà. Kỳ Trương chụp cái remote có sẳn trên bàn và nhấn nút gì đó phóng to một căn phòng lên. Hình ảnh nhóc Tuấn đang nằm yên trên giường một mình khiến Quân cảm giác như muốn nín thở. Giờ này nhóc ở đây làm gì?

    Chữ ký của Siu


    B.e. Yan. 17, 2011 8:56 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     
    =====
    155.
    =====

    Theo sự chỉ dẫn, tư vấn và lựa chọn của con Quyên, Tuấn sẽ chờ đợi cái thằng nào đó mà Kỳ Trương dẫn tới, rồi hai đứa nó sẽ... sẽ làm gì nhỉ? Tuấn đang tự hỏi bản thân rằng cái thằng con trai kia là...là loại người như thế nào mà tại sao lại có thể chịu làm chuyện này cơ chứ? Nhưng mà làm chuyện gì là làm chuyện gì bây giờ? Tuấn thật sự không nghĩ ra và không muốn nghĩ tới nữa, nhưng nó dự trù trong đầu là nó sẽ thương thuyết để không phải làm gì cả với thằng kia vì nó tin là đã có thêm sự hậu thuẩn của con Quyên, tình hình xấu nhất là nếu thằng kia cự nự là nó sẽ ra tay tẩn thằng kia một trận nhừ xương luôn! Tuấn đang thầm mỉm cười với những tính toán của nó, sau chuyện này con Quyên sẽ giúp ba nó, còn thằng Kỳ Trương sẽ không xen vô chuyện của nó nữa, ôi sao mà mọi thứ lại có thể được tính toán và xếp đặt một cách nhanh chóng và dễ dàng đến thế cơ chứ? Nó thầm cảm ơn và nể phục sự thông minh của mình quá xá.

    Cửa phòng được mở ra, đập vào mắt nó là một thằng con trai hết sức bặm trợn, to đùng như trâu nước, chả lẽ nó phải... không phải một thằng mà là hai thằng, í trời, tới ba thằng, bốn thằng luôn. Bốn thằng hộ pháp chống nạnh mặt mày lạnh lùng bước vào khiến nó nổi cả gai ốc, chuyện gì đang xãy ra vậy chứ? Thằng Kỳ Trương giở trò gì đây? Còn con Quyên thì sao?

    Bốn tên đó sau khi bước vào phòng thì đứng sát cửa chống nạnh bất động khiến thằng Tuấn cũng chột dạ, chúng nó định âm mưu gì đây? Đánh nhau àh? Hic hic, một thằng trong đám đó đánh chắc nó cũng đủ chết, phải làm sao bây giờ? Nó nghĩ nát óc cũng không thể nào đoán được mình đang là nạn nhân của trò gì nữa. Tức tốc nó bấm máy gọi cho con Quyên:

    - Quyên hả? Chuyện này là sao hả em?

    Bên kia giọng con Quyên cười ngạo nghễ...

    - Mày nghĩ có thể dùng mấy lời thúi quắc kia mà gạt được tao hả Tuấn, tao không còn là con Quyên ngu ngốc của những ngày xưa ấy nữa đâu! Mày khôn hồn ngoan ngoãn đi, nếu không chẳng những ba mày sẽ bị mọt gông mà ngay cả thằng Quân cũng sẽ sống không yên đâu! Có trách thì trách mày quá khờ và đã làm cho con Quyên này nổi giận thực sự thôi! Ha ha ha!
    ...

    Tuấn thấy khắp người mình run rẫy thật sự, dường như đang có một cú sốc mạnh đang men theo dọc lưng rồi ào ra sóng mũi của nó thì phải, chuyện gì đang tới ra đây? Con Quyên tại sao lại thay đổi thái độ với nó một trăm tám như vậy chứ? Còn bốn thằng kia muốn gì? Đánh nhau àh? Tuấn dáo dát nhìn quanh hòng tìm một thứ vũ khí để tự vệ, nó e rằng trận này sẽ ê ẩm đây. Nó tự mình rút ra một bài học là đừng bao giờ tự cao và tin vào khả năng diển xuất của bản thân nữa, có lẽ nó phải chấp nhận một chuyện là so với thằng Kỳ Trương thì thủ đoạn của nó hãy còn thua hẳn nhiều bậc. Mọi chuyện sau này sẽ ra sao? Có lẽ sẽ không còn dễ dàng như nó dự tính nữa rồi, phải tự thân vận động thôi. Nhưng trước mắt phải thoát ra khỏi nơi đây cái đã...
    ...

    Tại văn phòng khách sạn trong khi máu mặt thằng Quân đang gần như dồn hết lên não và sôi sục thì thằng Kỳ Trương đắc chí nói:

    - Thằng Tuấn chắc thích màn làm tình tập thể rồi, nó đang điện thoại kêu thêm người tới nữa thì phải....
    ...

    Cửa phòng lại hé mở và thêm một nhân vật khác lại xuất hiện... giọng nó éo éo thật khủng khiếp:

    - Anh Tuấn chờ em có lâu không?

    Thật không thể tin được, Tuấn nghe da gà trên tay mình nổi lên từng lớp như cơm cháy! Một.... thằng cha con mẹ... Pede. Một người đàn bà có... súng mà nó hay dùng để chọc những "em" bóng lộ hay bay lờn vờn trong đêm những khuya nó hay đi chơi về bắt gặp. Nhưng sự xuất hiện của "chị ta" ở đây là sao? Đã thế còn biết tên nó nữa chứ! Tuấn lắp bắp nó không nói nên lời nào vì quá thảng thốt.

    Đó là một "ẻm" Pede khá mập, chân mày nó đã cạo hết và xung quanh mắt nó đều được xâm đen, môi thì thì xâm đỏ bầm như máu chó mực để ngoài không khí bị ngựng tụ lại, mặt nó xệ xuống loang lỗ dù được một lớp phấn không đều trét lên mới nhìn mà thằng Tuấn muốn buồn nôn. Ả ta tự nhiên đi đến, vuốt ve mớ tóc và đánh vào đít thằng Tuấn một cái, giọng ngọt như mía lùi:

    - Mình bắt đầu tâm sự mỏng nha anh, chút xíu thôi!

    Tuấn cảm giác như chân đang bị đóng chặt dưới lớp nệm, nó muốn nôn, khi tên Pede đó bắt đầu "tự sướng" bằng cách sờ soạng cơ thể của ả rồi oằn oại, uốn éo người. Tuấn định đá ra thì một thằng hộ pháp đứng bên ngoài lớn tiếng:

    - Chó Mặt Xệ, nếu thằng Tuấn nó phục vụ mà mày chưa hài lòng thì nói tao một tiếng, chắc nó chưa thấy quan tài nên chưa đỗ lệ! Ha ha ha!

    Thì ra biệt danh của ẻm đó là Chó Mặt Xệ, cái biệt danh phản ảnh rất đúng hình vóc của nó. Tuấn chết trân nhìn "con mẹ" Chó Mặt Xệ đó như một cái xác không hồn. Đám còn lại cười rú lên... Tuấn vẫn ngồi yên như tượng đá, cậu vẫn chưa đụng gì tới "con kia" hết nhưng mà nó vẫn lăng xăng gào rú, như một con chó đói khát đang mừng vì gặp được chủ, đám hộ pháp đầu trâu mặt ngựa căng mắt đứng ra xem có vẻ thích thú lắm:

    - Trời ơi, lâu quá vậy anh, quỷ dễ sợ, chưa chịu cởi đồ ra nữa.... muốn em làm dùm phải không nè...

    Tuấn gằn cứng người ức sức như muốn hất "con quỷ" đó lọt đất và đập đầu xuống sàn giãy chết rật rật ngay tức khắc vậy, tuy nhiên cậu vẫn e dè lén liếc xem phản ứng của bốn thằng kia. Còn ả Chó Mặt Xệ tiếp tục tự mình rên la và làm trò:

    - Trời ơi, như vậy sao mà làm ăn được hả anh....
    ....

    Thằng Kỳ Trương ôm bụng cười khi thằng Quân bất thình lình đứng dậy tắt cái màn hình. Nó chỉ ức sức đập bể cái TiVi ấy để ngăn cản những gì nó vừa nhìn thấy trên màn ảnh mà thôi. Quân như không tin vào mắt mình nữa, cậu thấy trái tim như đang bị ai bóp mạnh một cái, là nhóc đó sao? Vậy là những gì thằng Kỳ Trương nói là thật sao? Thật như những gì đang diễn ra trước mắt nó sao? Vậy ra tất cả những gì mà nó đang có chỉ là lừa dối thôi sao?

    - Tao thật không ngờ thằng người yêu của mày có sở thích tình dục lạ đời thật đó, thì ra ngoài bạn Quân ra, thằng Tuấn cũng kiêm luôn việc quan hệ với mấy em bóng lộ.

    Kỳ Trương nói như đang cố chế nhạo lên cái thói cứng đầu của thằng Quân. Quân thấy mình như mất hết tự chủ nó gầm lên:

    - Mày im đi!

    Quân tức tối chạy ra khỏi căn phòng đó, theo những gì nó quan sát và nhớ được thì vị trí căn phòng đó sẽ nằm... ở đây! Cậu xô cửa bước vào và hét:

    - T...u...ấ...n....!


    Chữ ký của Siu


    B.e. Yan. 17, 2011 8:57 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     

    =====
    156.
    =====

    Tuấn nghe như đất trời vừa sập xuống trước mắt, ông Quân đang sau lưng nó và đã thấy tất cả.. nó quay người qua, mọi thứ như đang tối sầm trở lại, những gì nó lo sợ nhất bây giờ đang hiện hữu đầy đủ tại căn phòng này. Nước mắt nó bắt đầu rớt ra: giọt ngắn, giọt dài. Không đợi bốn tên kia xô ra, không đợi thằng Tuấn mở miệng giải thích điều gì nữa thằng Quân cũng đã quay lưng và vụt chạy đi, nó lao ra ngoài đường như muốn trốn chạy tất cả. Tuấn chụp cây đèn ngủ rồi nhảy bổ theo nhưng bốn thằng kia đã kịp cản lại, đúng lúc ấy thì Kỳ Trương xuất hiện:

    - Thằng khốn, thằng tồi, mày thật đê tiện...

    Tuấn dùng tất cả những từ ngữ xấu xa nhất mà mình biết để chửi vào mặt thằng bạn chung lớp, kẻ thù không đội trời chung của nó, càng được chửi thằng Kỳ Trương càng cảm thấy hả hê và vui thích nên cất tiếng cười khanh khách:

    - Chả lẽ mày nghĩ con Quyên nó theo phe mày hoài sao? Khách sạn này có gắn Camera dùng để chộp lén cảnh nóng của khách để tung lên mạng đó, mày có muốn tao lăng xê lên không hả?

    Tuấn lồng lộn lên như một con hổ đói dù hai tay nó đã bị hai tên lâu la khóa chặt lại khi thấy nó nhào tới thằng Kỳ Trương, Tuấn tức giận bản thân tới mức nước mắt cứ trào ra, nó ngu ngu ngu quá đi mất, đi tin vào lời hứa của thằng Kỳ Trương.

    - Bây giờ thì mày muốn gặp thằng Quân cũng khó đó nha, tao sẽ đưa cho mẹ nó cái clip vừa diễn ra nếu như mày có ý định tới gần nó...
    - Mày... mày... là thằng xảo trá, mày đã giao kèo với tao thế nào hả?

    Tuấn vùng lên và nhào tới nhưng bất lực. Thằng Kỳ Trương bây giờ luôn luôn cười sảng khoái trước khi nói, đã rất lâu rồi nó mới cảm thấy vui trở lại như vậy:

    - Kèo gì? Tao có giao kèo gì với mày àh? Sao tao không nhớ nhỉ? Mày nhắc thử lại coi!
    - Thằng chó...
    - Ha ha ha, chửi cho đã miệng đi, rồi về cưới con Quyên là vừa nếu như mày không muốn ba mày vô tù.
    - Không bao giờ có chuyện đó!

    Thằng Kỳ Trương quay lưng đi và nói:

    - Giờ tao phải đi chăm sóc cho thằng Quân kẻo nó nghĩ bậy rồi làm chuyện dại dột. Bây giờ chắc là lúc nó cần tao nhất phải không Tuấn?

    Sau đó nó phán thêm:

    - Bốn đứa bây đập nó một trận nhớ đời cho tao!
    ....

    Quân leo lện vệ đường, cậu đứng cúi đầu xuống khóm hoa kiểng và bắt đầu bật khóc không thành tiếng, nhưng trong lòng cậu những đau đớn đang kêu gào một cách thảm thiết. Chân cậu như đứng không vững nổi nữa. Cậu dựa người vào cây cột điện gần đó và lấy tay đập lên đó với không biết bao nhiêu là căm hận. Cậu hận tất cả.

    Quân đi lang thang thấy cảnh người người cụng ly bên các quán nhỏ ven đường sao mà vui thế, cậu tự cho phép mình chọn một cái bàn và kêu ra một chai rượu. Bà chủ quán đặt nửa lít rượu đựng bằng chai nước khoáng Lavie màu xanh xuống bàn, chưa kịp hỏi món thì Quân đã chụp lấy và tu một hơi. Quân uống ừng ừng cho đến khi cậu cảm thấy ngạt thở mới thôi. Lúc cậu buông cái chai rớt xuống đất thì thằng Kỳ Trương cũng vừa đậu xe bên lề và tìm tới được:

    - Quân mày điên hả? Mày làm cái gì vậy?

    Kỳ Trương móc túi trả tiền cho bà chủ rồi nhào tới thằng Quân, nó thều thào:

    - Điên àh... đúng rồi tao đang điên đây thằng khốn nạn kia, mày biến đi để cho tao chết đi!

    Kỳ Trương lay nó:

    - Mày điên hả? Mày vì thằng đó có đáng không? Mày còn mẹ mày nữa mà Quân, còn tao nữa!

    Quân quơ chân đá thằng Kỳ Trương ngã nhào:

    - Đáng hay không là sao hả? Tao buồn vì người tao yêu mà hỏi đáng hay không là sao hả thằng kia? Tao biết chắc chắn những chuyện này có mày ở đằng sau nhúng tay vào mà phải không? Mày nói đi có phải không?
    - Mày điên thật rồi! Lên đây tao chở về...
    - Cút xa tao ra, tao có điên cũng tự về được, không cần mày nữa đâu! Không thể nào có chuyện vô lý như vậy xãy ra được. Nó quá hoàn hảo mày biết không Kỳ Trương!

    Kỳ Trương kéo nó ra khỏi quán và hỏi:

    - Cái gì quá hoàn hảo, mày nói tao không hiểu:
    - Kế hoạch đó! Cái kế hoạch đó quá hoàn hảo nên tao không thể nào tin đó có thể là sự thật được, nó chỉ có trong phim thôi Kỳ Trương àh, nên tao tin tất cả chúng bay đang gạt tao! Cả nhóc Tuấn cũng gạt tao nữa! Cái lũ tụi bây hùa nhau gạt tao... biến hết đi!

    Đến bây giờ Quân mới biết được sức mạnh của gần nửa lít rượu cậu vừa uống trong người, nó cứ như một con rắn len lỏi từ cuống họng cậu rồi túa ra khắp nơi bằng những đợt sóng nóng ran và cái cảm giác tê tái đến rợn người. Chúng ào xuống cổ rồi bùng nổ tại bàn tay, tất cả những cảm nhận đó đều rất rõ ràng, Quân biết hết. Cậu đứng dậy, xua tay đuổi thằng Kỳ Trương và loạng choạng bước đi nhưng cậu lại đang tưởng mình đang đứng vững bằng chính đôi chân của mình. Rượu hầu như đã đi tới khắp nơi chúng chỉ còn chờ gặp nhau tại các ngón chân. Lúc ấy vừa là lúc thằng Quân ngã lăn ra đường như một cây chuối vừa trúng phải một nhát dao chí mạng.


    Chữ ký của Siu


    B.e. Yan. 17, 2011 8:57 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     

    =====
    157.
    =====

    Vất vả lắm Kỳ Trương mới lôi được thằng Quân vô Taxi, nó để lại thêm ít tiền rồi gửi xe cho bà chủ quán. Tuy đã quắc cần câu nhưng hễ có thằng Kỳ Trương đụng tới để đở nó cho ngồi vững dậy là thằng Quân la hét và xua đuổi ra. Hình như Quân đang ghê tởm tất cả mọi thứ thì phải.

    Khó khăn lắm Kỳ Trương mới móc được trong cái túi quần của thằng Quân chìa khóa nhà mợ Tám của nó. Hai đứa nhỏ đã theo cậu Tám về quê, còn mợ Tám thì đang trong bệnh viện nên nhà chỉ còn con Duy Linh. Nó sủa rân trời khi nghe hơi người lạ, nhất là mùi rượu nồng nặc phảng phất đâu đây. Thằng Quân thều thào:

    - Ai đó! Ai đang đưa tao đi đâu đó?

    Kỳ Trương khổ sở nói:

    - Tao nè thằng quỷ, tao đang đưa mày về nhà mợ Tám mày nè!
    - Tới chưa? Tới nhà chưa? Pé Duy Linh đâu? Pé Pò đâu sao không thấy ra mừng anh hả?

    Con Duy Linh chả biết nên quẫy đuôi hay mừng rỡ với cái người trông quen nhưng mà cái mùi sao quá lạ này nên nó cứ nhấp nhứ nửa muốn sủa, nửa muốn mừng cho tới khi thằng Quân xoa đầu thì nó mới chịu quẩy đuôi kêu ư ử. Quân hất thằng Kỳ Trương ra:

    - Mày là ai?
    - Mày điên hả? Tao nè, không nhận ra tao hả?

    Quân cười lên khăng khắc:

    - Ủa mày đó hả Kỳ Trương? Đưa tao tới nhà rồi thì mày về đi! Cám ơn nha bạn hiền. Không tiển. Duy Linh dẫn anh lên nhà đi!

    Vừa nói với chú chó kưng Quân vừa xiêu vẹo bước lên gác, cậu bắt đầu la lớn um sùm:

    - Pé Pò đâu rồi, sao không thấy ra mừng anh hả? Chắc là bận đi kiếm trai rồi phải hôn...

    Kỳ Trương nhăn mặt khó hiểu:

    - Mày điên hả Quân? Nói nhảm gì vậy?

    Quân gục ngay chân cầu thang và co người ngủ ngon lành.... Thằng Kỳ Trương đứng tần ngần một hồi lâu rồi nuốt nước bọt nó dùng hết sức nhấc bổng thằng Quân và bế lên lầu...
    .....

    Đã rất lâu rồi Tuấn mới bị đánh một trận tơi bời đến như vậy, nhưng nó chả thèm phản kháng gì cả, nó chẳng cần phải phản kháng, nó chỉ nghe được vị mặn đắng của những giọt nước mắt và mùi tanh mặn nồng của máu trên khóe môi. Lũ người đó đã bỏ đi rồi, nó lếch thếch vào nhà vệ sinh rữa mặt rồi lao đến bệnh viện với hy vọng tìm được thằng Quân. Ngay lúc này đây nó không thể nào để thằng Kỳ Trương ở gần ổng được. Nó sợ thằng khốn đó sẽ thêm thắt, to nhỏ thêm xăng vô đám cháy. Rồi nhân cơ hội đó cướp mất ông Quân của nó thì sao? Nhưng mà cho dẫu thằng Kỳ Trương không cướp được thì nó cũng không thể nào... không thể nào tới gần ổng được nữa, chắc bây giờ ổng đang rất căm ghét nó. Hình ảnh ba nó lại ùa về khiến nó thấy đau thêm bội phần. Nó tin rằng thằng Kỳ Trương và con Quyên sẽ là hai người duy nhất được nó ưu tiên bỏ công sức ra khắc mộ bia nếu như nó có cơ hội làm được điều ấy.

    Cũng hơi khó khăn và đỏ con mắt khi tìm được mẹ và mợ Tám ông Quân. Ổng không có ở đó, vậy là ổng chỉ có thể về nhà mở Tám ngủ mà thôi. Nghĩ thế nó thưa mợ Tám sau khi gắng gượng hỏi thăm vài ba câu rồi cũng mất hút. Nó chưa bao giờ cảm thấy ghét bản thân mình đến như vậy, nó ghét nó vì nó đang run sợ, mà những điều nó đang sợ lại có quá nhiều. Sợ nhất là nó phải lần lượt đối mặt và chắc là không cách nào có thể vượt qua. Bây giờ ước gì chỉ cần có ông Quân bên cạnh thôi, mọi thứ khác để tính sau.
    ...

    Tuấn run rẫy, ngập ngừng đứng trước cái cổng nhà quen thuộc, nó phải làm sao đây? Có can đảm để bước lên không? Con Duy Linh đang đứng nhìn nó như hỏi: "Có lên hay không cha nội?" Tuấn tự nhủ ổng đang có ở trên phòng hay không mà tại sao lại không khóa cửa cổng? Giờ này có lẽ ổng đang rất căm hận nó... ai chứ tính ghen tuông của ông Quân thì nó còn phải nể sợ, mà lâm vào hoản cảnh nó như ổng nó cũng sẽ không chịu nổi khi chứng kiến chuyện như vậy trước mắt đâu!
    ...

    - Tao pha cho mày ly chanh nóng nha Quân?

    Thằng Kỳ Trương hỏi khi thấy thằng Quân đã thở đều đặn, nghe tiếng người Quân thều thào:

    - Mày hả? Ai cho mày lên đây vậy? Tao ổn rồi, mày về đi!
    - Ổn cái gì mà ổn, mày uống nước chanh đi rồi tao về!

    Kỳ Trương vừa cự nự vừa lui cui tìm cách pha sẳn một ly chanh nóng.

    Quân nằm dài trên giường, nó tiếp tục ngáy mà chẳng thèm trả lời nữa. Thằng Kỳ Trương thở dài rồi nói tiếp:

    - Mày té lăn ra đường đồ đạc dơ hầy kìa, thay ra đi rồi ngủ!
    - Kệ tao!

    Quân vẫn cố nói. Thằng Kỳ Trương sau khi làm một ly nước chanh, nó ngồi xuống giường và say sưa nhìn thằng Quân. Lần đầu tiên nó có được cái diễm phúc lớn lao đó. Kỳ Trương duỗi chân thằng Quân ra cho nó nằm ở một tư thế thỏai mái nhất cũng như để cho nó nhìn... đã mắt nhất. Nó cầm tay thằng Quân lên và không thể kìm nén được một nụ hôn vụng trộm trên bàn tay ấy. Trong đầu nó chợt nãy ra một ý thích điên cuồng và vô cùng táo bạo.

    Chữ ký của Siu


    B.e. Yan. 17, 2011 8:58 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     
    =====
    158.
    =====

    Những thước phim và sự tưởng tượng về việc mà thằng Tuấn có thể làm với thằng Quân bổng nhiên khiến Kỳ Trương trở nên ghen tức. Thằng Tuấn đã từng thay đồ cho thằng Quân, đã từng thấy cảnh thằng Quân mát mẻ… và hơn thế nữa nó không muốn nghĩ tiếp nữa, giữa hai thằng đó đã từng xãy ra với nhau chuyện gì rồi chứ? Và bây giờ thì sao? Thằng Quân đang nẳm đây bất động và nó nghĩ rằng ít nhất nó cũng phải đạt được những điều như thế.

    Nó chưa từng được phép đụng chạm hay thân mật với thằng Quân, chưa hề, chưa bao giờ cả, dù rằng sâu xa đâu đó trong tâm khảm của nó đó cũng là một ước mơ rất cháy bỏng, nhưng một mặt nó lại sợ, nó lại ghê tởm chuyện đó. Chuyện nó thích một thằng con trai. Nó rất sợ. Nhưng nhìn thấy cảnh thằng Tuấn quấn quýt với người nó yêu như vậy bổng nhiên sự ghen tức, ganh tỵ bổng nhiên lớn lên lấn át cả nổi mặc cảm của bản thân. Nếu thằng Quân và thằng Tuấn không yêu nhau chớp nhoáng, mãnh liệt và minh bạch như vậy thì có lẽ suốt đời này tình yêu (cái mà ít ra nó cho là tình yêu) của nó mãi mãi nằm tận dưới đáy lòng. Thứ hổn hợp cảm xúc vừa thinh thích vừa sợ sợ cộng thêm sự căm ghét, thù hận thằng Quân khiến nó nhiều lúc không biết phải tìm lấy sự tự chủ của mình ở đâu nữa.

    Nó phải làm gì thằng Quân để thỏa mãn sự yêu thích của mình, đồng thời gột rữa được mối căm hận thằng Tuấn? Giờ đây không có ai thì nó có gì phải sợ nữa chứ?

    Nó chậm rãi cởi nút áo thằng Quân ra, từng phần của cơ thể của Quân hiện ra, bộ ngực nhấp nhô theo từng hơi thở làm Kỳ Trương cảm thấy chộn rộn. Nó nhẹ nhàng rút tay thằng Quân ra khỏi áo, dừng lại và ngắm nhìn thật kỹ. Trông thằng Quân cứ như một thiên thần vậy. Quân chép miệng, định nói gì đó nhưng có lẽ nó nói trong cơ mê sảng nên không thành lời.

    Kỳ Trương cảm thấy hồi hộp và kích thích, nó kéo nhẹ phẹc-mơ-tuya của thằng Quân xuống, rồi từ từ kéo hai ống chiếc quần jean ra. Phần dưới cơ thể của Quân còn tuyệt vời hơn những gì Kỳ Trương tưởng tượng, nó ngắm nhìn từng micro mét những gì lọt vào tầm mắt, từ những cộng lông lăn xoăn từ rốn Quân chạy xuống rồi trốn vào dưới chiếc quần lót, xuống tí nữa, đến những góc cạnh căng tròn, vồng lên thật mạnh mẽ. Kỳ Trương như say mê với những tận hưởng, chiêm ngưỡng một kỳ quang huyền diệu của tạo hóa. Đẹp quá, nó tiếc nuối bận vào cho Quân chiếc quần xà lỏn, nó cố nén nổi ham muốn nhục dục đang xé nát, gào thét trong lòng.

    Nó cố kiềm chế, tắt đèn, nằm xuống cạnh Quân, nó nắm bàn tay Quân rồi nhổm dậy hôn nhẹ lên vầng trán thằng Quân. Nó tung chiếc mền mỏng đắp ngang bụng. Nó ôm Quân trong vòng tay, mùi mồ hôi và men rượu thoang thỏang, nhưng vẫn như ngọt ngào mê đắm, nó thấy êm ái, bình an trong hương vị nồng nàn đó. Quân cựa mình, hất đạp cái gì đó ra trong giấc mơ...

    Tiếng gõ lắc cắc của những người đấm bóp dạo làm thằng Kỳ Trương tỉnh giấc. Bổng nhiên Kỳ Trương cảm thấy khát khô cổ, nó lại ngồi bật dậy. Quân vẫn đang ngủ say và ngáy từng hơi đều đặn, trong ánh đèn mờ ảo, gương mặt thanh tú của thằng Quân vẫn đẹp rạng ngời đến ngạt thở. Kỳ Trương ngắm nhìn một lát rồi đứng dậy, nó lấy chai cam ép Teppi trong tủ lạnh ra và tu một hơi dài. Cơn khát hình như vẫn chưa được thỏa mãn.

    Ánh đèn đường từ ngòai xa hắt lại len vào trong phòng pha vào vầng sáng của chiếc đèn ngủ đủ để nó nhìn rõ những nét mặt của Quân, vẫn cái sự tương phản đáng yêu, vẫn khuôn mặt bầu bĩnh, đôi chân mày rậm rạp như hai con sâu lông, cái sống mũi cứng cáp, nó tưởng tượng đến nụ cười và ánh mắt lúc nào cũng như chất chứa cái gì đó buồn bã của thằng Quân, những thứ ấy đốt cháy tim gan thằng Kỳ Trương.

    Nó lại nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh thằng Quân, nó cuối xuống hôn lên lồng ngực rộng và căng phồng đang nhịp nhàng hơi thở, nó lịm người truớc cảm giác da thịt của Quân, nó không thể dằn được cảm giác ham muốn đang cuộn xóay trong lòng. Như một ma lực không thể kiềm chế, nó làm một cuộc thám hiểm khám phá trên ngực, trên bụng thằng Quân bằng đôi môi khát khao, bằng chiếc lưỡi tham lam của mình. Nó lướt xuống bụng Quân, những cộng lông nhỏ chạm vào chiếc môi nhạy cảm làm nó càng điên lên vì nỗi thèm muốn. Nó ấp mặt vào phần dưới bụng của Quân, một hơi ấm nhẹ nhàng, nó cảm giác được phần cơ thể của Quân cứng chắc dưới làn vải.

    Nó ngồi dậy, nhẹ nhàng kéo cả chiếc quần lót và quần xà lỏn mỏng trên người Quân, cơ thể của Quân bật ra ngòai một cách ngạo nghễ, hiên ngang và đầy thách thức. Kỳ Trương run lên như trong cơn sốt, còn Quân vẫn ngủ say. Nó dừng lại tận hưởng cái cảm giác khóai lạc ngắm nhìn Quân một cách trọn vẹn, không chút mảnh quần áo vướng víu.

    Nó như chồm nhẹ trên nguời Quân, hôn khắp người Quân một cách tham lam thèm khát, nó tận hưởng mùi da thịt nồng nàn, từng nụ hôn lan tỏa trên toàn cơ thể của Quân, nó cầm phần nhạy cảm nhất của Quân trong tay. Nó cúi xuống hôn nhẹ lên đó. Nó cảm thấy cơ thể mình rực cháy, đâu đó chỉ còn có tiếng ca nhục dục, lý trí đã bị phai mờ, lương tâm đã bị nhốt lại, chỉ còn nỗi hoan lạc đắm chìm và bềnh bồng.

    Cái cảm giác những bộ phận nhạy cảm áp sát vào nhau thật khác lạ, thật diệu kỳ. Nó không còn cảm thấy sợ hải, hay ngại ngùng, nó thậm chí không nghĩ đến việc, lở ra thằng Quân thức giấc thì sao? Nó không còn đủ lý trí để phân tích hay lý luận điều gì nữa, chỉ có cơ thể nó và cơ thể Quân đang tiến tới sự tột cùng của niềm phấn khích.

    Rồi nó nhẹ nhàng hôn lên chổ sâu kín nhất, đôi môi tham lam đầy dục vọng của nó ngập chìm phần cơ thể của Quân. Nó cảm giác được Quân đang giật giật nhẹ, nó đưa tay vuốt ve nơi ấy, nó không thể dừng tay. Nó cũng không thể dừng việc nhẹ nhàng di chuyển bờ môi mình dọc theo phần cơ thể ấy của Quân đang chìm ngập trong miệng. Quân giật người nhẹ nhẹ, nó vuốt mạnh tay hơn. Nó chợt thấy Quân cong người lên, cậu rên khe khẽ, từng dòng nước mằn mặn tuôn trào trong miệng thằng Kỳ Trương.

    Kỳ Trương giật mình thấy thằng Quân nhổm dậy, vẻ mặt đau đớn, ngơ ngác. Nhưng thằng Kỳ Trương không còn ý thức gì nữa, nó tham lam nuốt lấy những tinh hoa từ cơ thể thằng Quân. Nó rã rời, chỉ còn cảm giác mênh mông, mênh mông đến lạ kỳ.

    Quân vùng ra khỏi người nó, cậu đẩy đầu nó ra khỏi người mình. Cậu thảng thốt, đầu cậu chóang váng, cái giấc mơ ướt át hổn tạp, vụt biến, trước mặt cậu. Cậu và thằng Kỳ Trương đang ở chung một căn phòng những bộ phận kín đáo trên người không có một cái gì che đậy cả. Cậu thấy bắp vế chân mình ướt, cậu bổng giật mình. Quân thóang mơ hồ nhận thức được cái gì đã xảy ra và Quân rụng rời, cậu không thể thốt lên lời, cổ họng cậu khô khốc, cậu lắp bắp:

    - Kỳ Trương! Mày… mày… làm cái gì vậy? Mày… mày…

    Quân chợt thấy khủng hoảng khi nghĩ đến cái việc mà cậu chợt nhận thức, cậu vùng đứng lên, cậu nhảy xuống giường, rồi lao đến chiếc công tắc đèn, cậu bật lên. Thằng Kỳ Trương cũng hoảng hốt bật dậy, ánh đèn sáng lóa. Quân thấy đôi mắt thằng Kỳ Trương ngầu đỏ, tê dại, chưa bao giờ thấy mắt nó như vậy cả.



    Chữ ký của Siu


    B.e. Yan. 17, 2011 8:58 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     
    =====
    159.
    =====

    Tuấn cứ đứng dấp dứ trước cổng nhà mãi, nó nhìn lên thì thấy một bóng đen trong phòng, chắc có lẽ ông Quân đang ở trên đó, tron căn phòng đã từng là thế giới riêng đầy mơ ước của hai đứa. Nơi những điều thiêng liêng nhất mà hai đứa đã có với nhau. Nó nghĩ có lẽ bây giờ nó chỉ còn đủ tư cách để có thể đứng dưới này mà nhìn lên thôi. Có lẽ nó sẽ quay về, kể cũng tốt, nó không còn xứng đáng với ổng nữa, nó sẽ cứu ba nó ra. Cái ý nghĩ phải buông tay ông Quân ra sao mà đau ơi là đau, nó không can tâm chút nào cả. Tuấn cứ chìm đắm trong biển hồ suy nghĩ và ngước mắt lên căn phòng ấy.

    Đèn trong phòng chợt sáng, hai bóng người hiện ra, Tuấn nghe có tiếng gì đó. Nó tỉnh cả người, một cảm giác ngạt thở bổng nhiên ùa về. Nó lao như một mũi tên lên sân thượng mà không cần suy nghĩ thêm bất cứ điều gì cả. Nổi hoảng sợ cứ níu chân nó lại, nó sợ khi phải nghĩ đến điều xấu xa tồi tệ mà nó đang nghĩ lắm. Sợ đến phát khóc, phát điên lên được.

    Nó đá mạnh cho cái cửa phòng văng ra, và không thể tin được những gì đang diễn ra trước mắt nó… nó gã quỵ gối xuống sàn. Thằng Kỳ Trương thoáng hốt hoảng, còn thằng Quân mắt căng ra, nó thấy mình tỉnh táo như chưa bao giờ say xỉn dù rằng đầu nó đang quay mòng mòng và đau như búa bổ. Quân cảm thấy ngạt thở, cay xè sóng mũi. Cậu quơ vội chiếc quần sọt mặc vào, cơ thể cậu vẫn còn tê dại, những chấm ướt loang trên đũng quần tất nhiên không thể lọt ra khỏi mắt thằng Tuấn. Quân cũng ngã quỵ gối xuống. Xấu hổ, ghê tởm bản thân và hơn hết là một cái gì đó tội lỗi khủng khiếp với ai đó, ai mà nó đã từng yêu say đắm.

    Kỳ Trương bổng nhiên nhếch mép cười. Tuấn đứng dậy, nó tỉnh người ra hẳn, điều đầu tiên là nó đá một cái hết sức vô bụng thằng Kỳ Trương. Sau đó nó gầm lên nắm tóc thằng này và đập mạnh liên hồi vào cửa, vừa đập nó vừa hét lên:

    - Thằng chó! Tại sao mày dám làm chuyện đó hả? Mày tới số rồi Kỳ Trương ơi!

    Cánh cửa nhanh chóng được phếch lên bằng những tia máu đỏ từ đầu thằng Kỳ Trương. Quân nhào tới, kéo tay thằng Tuấn ra:

    - Tuấn! Cậu buông nó ra, cậu điên àh, nó sẽ chết mất!
    - Cứ để nó chết đi! Nó dám làm chuyện đó với ông, tôi phải cho nó chết!

    Quân ôm nó lại và kéo ra:

    - Cậu thôi đi, cậu biến đi khỏi nơi đây cho tôi!

    Tuấn dừng lại, thằng Kỳ Trương đỗ ầm xuống sàn nhà:

    - Nó dám giở trò đồi bại với ông tôi phải lấy lại công bằng cho ông! Ông buông tôi ra đi! Tôi phải liều mạng với nó!

    Quân giận dữ hét lên:

    - Cậu nói đủ chưa? Cậu đóng kịch hay lắm đó! Cậu ngưng ngay lại và cút khỏi nơi đây ngay cho tôi! Tôi không muốn thấy cậu nữa!
    - Tôi không đi đâu hết, đứa nào dám đụng tới ông thì tôi sẽ cho nó đi chầu ông bà ngay!

    Quân tát vào mặt nó một cái thật mạnh, cậu hét lên:

    - Tôi không cần cậu nữa, chúng tôi tự nguyện với nhau đấy! Cậu cút đi và từ nay đừng phá đám nữa, tôi chán cậu lắm rồi, chán ngán tới tận cổ luôn đây này! Tôi ghê sợ cậu lắm cậu biết không?

    Tuấn nghe như có điều gì đó to lớn đang sụp đỗ trong lòng nó khi thằng Quân vừa dứt lời. Nước mắt không mong muốn ở đâu tự nhiên trào ra, nó lắp bắp:

    - Ông… ông… vừa nói gì?

    Tuấn bóp chặt hai vai thằng Quân lại, trông nó thật sự giận dữ:

    - Ông vừa cái gì hả? Ông dám nhắc lại không?

    Quân cười gằn và hất tay nó ra, cậu nhìn sâu xoáy thẳng vào tận trong mắt nó bật ra từng lời:

    - Tất cả là do chúng tôi tự nguyện với nhau cả. Cậu chỉ là thằng phá đám thôi, cút đi!

    Không đợi Quân nói thêm câu nào nữa, Tuấn quay đi, nó đạp mạnh lên cái lưng vốn đang thở gấp gáp, đứt quảng của thằng Kỳ Trương rồi lao đi trong màn đêm.

    Quân thì lại tiếp tục ngã quỵ xuống, cậu úp mặt lên nệm và tiếp tục bật khóc. Vậy là mọi thứ đã chấm dứt. Hai đứa đã vướng vào vòng tội lỗi với nhau. Nếu điều thằng Tuấn phản bội là việc Quân không thể nào chấp nhập được thì chuyện nó vừa bị thằng Kỳ Trương làm cái trò khốn nạn kia càng trở nên khủng khiếp hơn với nó. Nó lao vào nhà tắm và mở vòi nước xối như mưa lũ tràn về dù rằng ngoài kia trời lạnh ngắt.

    Chữ ký của Siu


    B.e. Yan. 17, 2011 8:58 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     

    =====
    160.
    =====

    Tuấn xuống tới cổng nhà dừng lại, nó đập tay mình vào tường với hy vọng cơn đau nơi bàn tay sẽ lấn át những co giật bóp nghẹt trái tim, nó càng đấm mạnh thì càng thấy không có cảm giác ở bàn tay mà chỉ thấy lòng mình quặn thắt, nó sợ phải suy nghĩ nhiều nên nó quyết định… đập đầu mình vào tường hy vọng nổi đau thể xác sẽ giúp nó quên đi thực tại.

    Có lẽ nhờ vài cái đập đầu vào tường mà nó chợt tỉnh táo hẳn ra… ông Quân ghen tức vì thấy cảnh nó với tên Chó Mặt Xệ mà giận nên nói lẫy chứ chắc chắn trong chuyện này thằng khốn Kỳ Trương chắc chuốc thuốc mê rồi âm mưu “hấp diêm” ổng đây mà, có lẽ ổng kịp tỉnh dậy nên mới có chuyện có tiếng la và đèn bật lên chứ làm gì có chuyện hai người tự nguyện như lời ổng nói chứ? Thằng cha đó rõ ràng nói để nó tức mà bỏ đi đây mà…

    Nghĩ vậy nó quay lên phòng ổng một lần nữa, phải tống cổ thằng Kỳ Trương ra khỏi đây mới được. Kêu con Quyên tới hốt xác nó về thôi! Giờ ông Quân có nói gì đi nữa nó vẫn sẽ ở bên cạnh ổng vì nó biết rằng có thể nó sẽ không còn được gặp ổng lâu nữa đâu. Điều đó thật đáng sợ và làm khóe mắt nó cay cay. Hình như ông Quân đang trong nhà tắm!

    Thằng Kỳ Trương, đầu bê bếch máu vẫn không cách nào cựa quậy nổi. Nó thấy cơ thể mình đang xoay mòng mòng rồi rơi vào một khoảng không vô tận nào đó, xa xa có tiếng gào của ai đó rất quen thuộc mà nó không kịp nhận ra. Chỉ cảm giác được từng nhát búa mạnh đang liên tục giáng xuống tới tấp.

    Nó thấy mình đang bị kéo đi một cách thô bạo khỏi phòng thằng Quân. Từng bậc thang va vào đầu đau tới buốt óc. Rồi một cảm giác ướt lạnh lan khắp lưng nó, gió thổi mạnh, máu trong đầu rĩ rã rơi. Rồi nó nghe tiếng con Quyên thét lên trong đêm. Rồi nó không còn nhớ gì nữa cả.


    Khi nó mở mắt thì thấy con Quyên đang khóc thút thít ngồi bên cạnh. Xung quanh trắng xóa. Nó nghe đầu mình rêm rẫy.

    - Kỳ Trương! Anh tỉnh rồi, anh có sao không? Anh làm em lo quá! Tại sao mà anh ra nông nổi này? Bây giờ phải làm sao đây anh?

    Nó nhăn mặt vì khi định trả lời thì đầu nó như có một cây tạ đóng lên. Thấy vậy con Quyên im bặt và bắt đầu kể:

    - Thằng Tuấn kêu em tới trước cổng nhà thằng Quân hốt xác anh về, lúc em tới thì thấy nó cũng đang ngồi co gối ở gần anh thì phải. Không thấy thằng Quân đâu cả.

    Nó giơ tay rồi đưa lên miệng ra dấu xin miếng nước, con Quyên thì lại tưởng nó kêu im miệng nên cũng câm như hến ngồi thừ ra. Mãi một lúc sau mới đấm tay ình ình xuống giường và thều thào:

    - Nước…

    Quyên vội vả lấy cho nó ly nước và hỏi:

    - Anh cho em số điện thoại của ba mẹ anh đi, em kêu họ tới, nhưng tại sao lại ra nông nổi này vậy hả anh?

    Nghe nhắc tới ba mẹ thằng Kỳ Trương cố di chuyển cái đầu qua lại đôi lần rồi thốt ra:

    - Nước ngoài hết rồi…
    - Vậy anh sống chung với ai?
    - Nội…

    Quyên sốt sắng:

    - Vậy em sẽ kêu nội anh tới nha!
    - Già rồi, đau đầu quá! Đừng hỏi nữa… thằng Quân đâu?

    Quyên ngơ ngác nhìn nó:

    - Làm sao em biết thằng đó ở đâu chứ? Thôi anh nghỉ đi, để em đi mua cháo cho anh!

    Thằng Kỳ Trương tiếp tục nhắm mắt còn con Quyên bước ra cửa làu bàu:

    - Quái quỷ, tự nhiên hỏi thằng Quân là sao? Chẳng lẽ bị thằng Quân đánh?


    Chữ ký của Siu


    B.e. Yan. 17, 2011 8:59 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     

    --------------------------------------------------------------------------------

    =====
    161.
    =====

    Đêm đó, sau khi thằng Kỳ Trương được con Quyên chở đi chỉ còn một mình nhóc Tuấn ngồi bệch xuống nhà thằng Quân như một cái xác không hồn, hình ảnh ông Quân và thằng Kỳ Trương làm điều đó với nhau khiến nó đau nhói, nó không hiểu tâm trang nó bây giờ đang như thế nào nữa? Buồn vì ông Quân thấy nó trong khách sạn hay buồn vì chuyện nó thấy ổng với thằng Kỳ Trương. Hình như cả hai thứ đó đang cộng hưởng với nhau để hành xác nó. Nó muốn khóc, muốn hét lên thành tiếng nhưng chả hiểu sao cái miệng chỉ có thể ngoác ra nghẹn ngào rồi nấc lên cùng với tiếng kêu gào thảm thiết ở trong cuống họng. Mọi chuyện sẽ kết thúc hay bắt đầu, bây giờ nó lại chợt nghĩ đôi khi quyết định giải thoát như con Hiền hồi đó không chừng lại là điều sáng suốt, cũng nên.

    Lại mưa… Tuấn thấy mờ ảo sau ánh đèn đường là cây cối đang rạp mình trong cơn gió dữ. Tuấn cảm nhận được cái lạnh thấu xương và cả tâm hồn mình đang khóc oà, giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má. Cái lạnh của mưa len vào những vết bầm tím và trầy trụa do trận hổn chiến với bốn thằng hộ pháp làm da thịt thằng Tuấn thêm rát buốt.

    Về phần thằng Quân sau dội xã không biết bao nhiêu là nước lên người nó quyết định sẽ đến bệnh viện với mẹ, mọi chuyện khác nó sẽ không quan tâm và không màng tới nữa, ít nhất là cho tới lúc nó có thể bình tỉnh trở lại. Nó không muốn suy nghĩ cái gì thật, cái gì giả cho những gì vừa mới xãy ra nữa. Sao mà cứ như một khúc phim viễn tưởng.


    Có tiếng bước chân đi xuống, Tuấn quay lại. Thằng Quân đang mặc một chiếc áo mưa bước ra. Quân mở mắt nhìn Tuấn trân trân, bổng nhiên nước mắt thằng Quân lại tràn ra:

    - Cậu đi chỗ khác đi! Đừng lãng vãng gần tôi nữa...

    Tuấn bối rối lí nhí, nó nói trong vô thức:

    - Quân... tôi xin lỗi... tại tôi...

    Nó nói xin lỗi mặc dù bản thân nó thấy mình chả có lỗi gì cả, còn thằng Quân bổng nhiên lại trở nên giận dữ:

    - Cậu làm ơn xích ra đi! Và để mặc tôi! Tôi đã sai rồi...

    Tuấn càng nhào tới thì Quân càng đẩy nó ra:

    - Ông nói gì, ông sai cái gì?
    - Tôi đã sai vì đã hiểu lầm cậu... thì ra với cậu tình yêu chỉ là một trò chơi thôi đúng hôn? Tôi đã sai khi nghĩ rằng tình yêu của tôi có thể làm cậu thay đổi. Tôi đã sai khi cứ tưởng tình dục chỉ có khi yêu nhau, hóa ra... cậu đến với tôi chỉ để thỏa mản... dục vọng nhất thời của mình.

    Tuấn ngỡ ngàng trước những lời nói cay độc của thằng Quân:

    - Ông nói gì.. hả?
    - Nói gì hả? Xin lỗi cậu, tôi đã kịp nhận ra bản chất của cậu rồi. Tôi đã cố gắng như vậy mà cũng không đáp ứng được cậu àh?
    - Ông... nói hết chưa? Ông nói nữa đi, nói cho đã đi!

    Quân gào lên trong chua chát, càng nói Quân càng cảm thấy tim mình như đang bị ai đó xát muối và cậu cho rằng chỉ có một mình mình đau đớn trong chuyện này mà thôi:

    - Cậu cần bao nhiêu lần trong một ngày? Cậu cần tôi phải làm gì thì cậu cứ nói đi, tại sao cậu lại có thể đối xử với tôi như vậy hả? Mà thôi, đó là lối sống, là sở thích, là bản chất của cậu mà, làm sao tôi trách được.. tôi yêu cậu quá nhiều nên đành chịu thôi.

    Thằng Tuấn cười gằn trong mưa và nước mắt:

    - Ông nói ông yêu tôi quá nhiều sao? Thế ông có tin tôi không? Ông nói đi, ông có tin tôi không?
    - Tin chứ, tin cậu lắm chứ, tôi tin bất cứ khi nào ham muốn cậu cũng sẽ tìm đến tôi và tôi vì yêu cậu cũng sẽ chấp nhận xài chung với bao nhiêu người khàc.... nhưng mà còn bây giờ, cậu làm ơn biến khỏi tầm mắt tôi ngay bây giờ đi!

    Tuấn bổng nhiên ngừng khóc, cậu gạt nước mắt:

    - Tôi biết là bây giờ nói gì cũng vô ích, tôi chỉ ân hận một điều duy nhất là dù đã cố gắng thật nhiều nhưng chưa bao giờ tôi được ông tin cả. Tôi đã thất bại rồi phải không? Ông có thể đi được rồi đó!

    Quân lầm lũi bước ra khỏi nhà, thằng Tuấn bất lực đứng dựa lưng vào tường nhìn theo bóng thằng Quân khuất dần trong màn mưa. Nó rút người lại nhớ về cơn mưa trước đây và thầm hy vọng phép màu sẽ xuất hiện thêm lần nữa.



    Chữ ký của Siu


    B.e. Yan. 17, 2011 8:59 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     

    =====
    162.
    =====

    Lần này thằng Tuấn không ngờ là nó không có đủ khả năng để chờ đợi thằng Quân quay về nhà nữa, vừa mới tờ mờ sáng hôm sau thì mợ Tám thằng Quân trở về nhà lấy đồ thì đã thấy thằng Tuấn ngã gục ngay trước cổng, cũng hên là mợ tám nó sực nhớ là có xin số điện thoại của mẹ thằng Tuấn trong lần nói chuyện trước đây...

    Sau đó mợ Tám gọi cho thằng Quân:

    - Quân ơi! Có chuyện gì mà thằng Tuấn xỉu trước nhà mình nè, người nó tím ngắt, ướt sũng hà, cũng hên là mợ Tám có lưu số của má nó, để mợ Tám soạn đồ rồi vô bệnh viên coi chừng mẹ thay cho con, còn con chạy qua coi nó thế nào, chắc là phải đưa vô bệnh viên Nhiệt Đới đó.

    - Dạ, con biết rồi!

    Cậu cúp máy. Không đời nào, nó không muốn gặp thằng đó nữa, đó chỉ là một chiêu của thằng đó thôi. Nó không tin điều gì nữa.

    Mặc dù đã cương quyết suy nghĩ như vậy nhưng có một ma lực nào đó điều khiển mà chưa đầy mười lăm phút sau khi mợ Tám vào, nó đã có mặt tại phòng của thằng Tuấn, với gương mặt như đưa đám!

    Tuấn nằm yên đó nhắm mắt ngủ, mẹ nó thì đang khóc sưng húp con mắt, còn nhỏ em gái thì mắt ráo quảnh ngước nhìn thằng Quân. Điệp và Tân cũng đang ở đó, tụi nó nôn nóng hỏi thăm đầy lo lắng:

    - Có chuyện gì xãy ra với anh và nó vậy?

    Quân đưa tay lên miệng ra dấu giữ bí mật trước mẹ thằng Tuấn, hai đứa kia nghe thế cũng im lặng và ngáp ngắn ngáp dài lục đục chuẩn bị thưa bà Tấn về sau khi nhận được sự cảm ơn rối rít của bà.

    Quân lại ngồi kế thằng Tuần, mắt nó đang nhắm ghiền, thoáng chút nhăn nhó, trông nó cứ như một thiên thần ngốc nghếch thích làm những chuyện dại dột để hành hạ bản thân. Nó không yêu Quân thật lòng thì nó cũng phải biết yêu quý bản thân nó chứ, có đâu thể nào chỉ vì một cái gì đó mà nó bất chấp chỉ để được chứng tỏ trước mặt Quân chứ? Nhất định Quân sẽ không tin nó nữa, cái thằng hiếu thắng đó. Quân đang rất cố gắng để nước mắt mình không rơi ra:

    - Dạ, bác sĩ nói nó bị sao vậy cô?
    - Lần trước đã bị cảm, lần này bị thêm một chập dồn dập nữa nên nó nặng gấp đôi luôn, may mà nhờ mợ Tám con ở bển nếu không thì... nhưng mà bác sĩ nói có nguy cơ ảnh hưởng đến phổi gì gì đó cô cũng không rành nữa... hu hu hu

    Quân nắm chặt tay lại, nó đè thật mạnh xuống thành giường để cho những tức tối bay đi. Nhóc ngốc này, nó quả thật không hiểu gì cả... Nó đang muốn chứng minh cái gì đây? Chẳng lẽ tình yêu của mình dành cho nó chỉ là một trò chơi không hơn không kém sao? Nhóc, ơi là nhóc tại sao lại như vậy hả? Tại sao nhóc có thể đóng kịch một cái kỳ tài đến như vậy hả? Chẳng lẽ những gì mình đối với nhóc không hề làm nó cảm động hay sao? Ừh mà.. có thể nó là Straight, mà đã là Straight thì với Gay chỉ có thể là trò chơi mà thôi, làm sao có tồn tại tình yêu được chứ! Tại sao mình không nghĩ ra chi tiết này ngay từ đầu nhỉ?

    Mẹ thằng Tuấn thì vẫn không thôi khóc than làm cho cái mặt nhỏ em gái cũng muốn mếu:

    - Con với cái, hu hu hu... ở nhà chỉ có nó là cứng đầu, ngang ngạnh nhất thôi hà. Anh Hai nó hiền ngoan bao nhiêu thì nó kỳ cục bấy nhiêu... trời ơi cô khổ quá vầy nè trời... hết chuyện của ba nó bây giờ tới nó. Quân ơi cô phải làm sao đây?

    Bất chợt như nhớ ra điều gì đó mẹ Tuấn quay qua nhìn nhỏ em gái rồi nói:

    - Bé Tư! Con ở đây coi chừng anh Ba, mẹ với anh Quân ra đây nói chuyện chút!

    Trông mặt mẹ của thằng Tuấn hôm nay khá hình sự và đau khổ, vội lau nhanh nước mắt và phủi bụi trên băng đá của bệnh viên rồi bà nắm tay thằng Quân ngồi xuống, nước mắt lại bắt đầu lả chả rơi bà nhìn nó như muốn van xin:

    - Quân! Cô biết thằng Tuấn bây giờ nó chỉ nghe theo lời của con mà thôi, con làm ơn hãy giúp gia đình cô mà khuyên răn nó đi Quân!

    Quân nhổm lưng thẳng dậy, cậu hít thở thật sâu,cthật sự rối bời, dù cậu hiểu ý mẹ của Tuấn là gì nhưng giờ đây mỗi khi nghĩ lại cậu không thể nào không cảm quặn thắt, hình như ông trời đã bắt đầu xô đạp khoảng cách của cậu và thằng Tuấn càng lúc càng xa ra hơn:

    - Dạ con hứa mà, nhất định con sẽ giúp, con coi gia đình cô như gia đình của con vậy đó!
    - Ừh, cô biết, cô cảm ơn con...

    Quân im lặng, giống như người đang bị dồn vào đường cùng chính là cậu vậy, ủa mà cậu thật ra cũng có là cái gì của thằng Tuấn đâu chứ, thằng Tuấn có coi cậu là cái gì đâu? Không chừng điều đó lại tốt cho cậu nữa thì sao? Mình chả là cái gì cả..

    - Nhưng mà... liệu con nói nó có nghe lời con không?
    - Cô tin con sẽ làm được mà...
    ...

    - Mẹ ơi, mẹ ơi! Tay anh Ba cử động nè...

    Tiếng con nhỏ em của thằng Tuấn nói vọng ra trong phòng làm cho câu chuyện nhanh chóng kết thúc. Mẹ Tuấn nói:

    - Quân con vào với nó đi, để cô đi kêu bác sĩ...
    ...

    Quân đang phân vân không biết là có nên vào hay không nữa... thôi thì coi như là giúp bác gái vậy, lý do đó khiến cậu mạnh dạn bước nhanh vào.


    Chữ ký của Siu


    B.e. Yan. 17, 2011 9:00 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     


    =====
    163.
    =====

    Khi bạn bước qua trong cơ mê man lúc vừa tỉnh dậy, luồng ánh sáng đầu tiên lọt vào tầm mắt bạn là hình ảnh của người mà mình yêu thương nhất thì chính là một niềm hạnh phúc không gì ấm áp bằng, vừa thấy gương mặt thằng Quân mờ ảo trước mặt Tuấn vẫn không tin là sự thật? Phải chăng nó vẫn còn đang trong mơ? Không thể nào, Quân, chính là Quân của nó đây mà... càng lúc càng rõ. Thằng Quân đang đứng bên cạnh và nhìn nó một cách khó chịu, nó di chuyển cái tay, cố gắng tìm cho được bàn tay thân thuộc của thằng Quân, bàn tay ấy đang rất gần nó mà... đây rồi, bàn tay ấm áp của người mà nó đang rất đỗi mong đợi.

    Quân sực tỉnh khi có tay ai đó chạm vào tay nó, nó định giật phăng ra, nó ghét bàn tay lừa dối đó, bàn tay nhơ nhuốc đó không xứng đáng để chạm vào nó. Và bản thân nó bây giờ cũng đang rất gớm ghiếc nên không muốn đụng vào ai. Không biết do phản ứng nó quá yếu hay phản ứng của đối phương quá mạnh mà mắt nó bổng nhiên đỏ hoe, nó ghét cái cảm giác này lắm nên chỉ còn biết quay mặt đi để mặc cho hai bàn tay muốn làm gì thì làm.

    Bác sĩ sau khi khám sơ thì báo là tình trạng của nó đang dần hồi phục tuy nhiên phải nằm viện chờ thêm một vài ngày nữa để theo dõi. Mẹ thằng Tuấn tinh ý để lại không gian cho hai tên con trai rồi cùng đứa em gái đi ra ngoài mà không biết là đi đâu. Tuấn nãy giờ cứ luôn miệng cười như đứa trẻ...

    - Tui biết thế nào tui bệnh ông cũng đến mà…

    Quân nói trổng:

    - Tỉnh rồi thì tôi về đây! Đừng bao giờ làm chuyện ngốc nghếch đó nữa!

    Tuấn nhìn nó, hơi khó nhọc để cất nên lời khỉ khọn:

    - Chuyện ngốc nghếch gì chứ? Tôi bị thằng Kỳ Trương với con Quyên hại mà…

    Nghe nó nhắc tới tên hai đứa kia Quân khẽ chau mày, cậu cốc vô đầu nó một cái:

    - Tôi không nói chuyện đó. Tôi muốn nói về chuyện cậu làm thế nào mà để phải bị chung vô đây nằm kìa. Có biết là mẹ cậu lo lắng thế nào không? Có biết là gia đình cậu đang như thế nào không mà lại đi làm cái trò đó, cậu nghĩ là làm như vậy hay ho lắm sao?
    - Ông không lo lắng cho tôi sao?

    Nghe thằng Tuấn hỏi Quân quay đi, miệng làu bàu, chủ yếu chắc là giấu đi một cái mỉm cười:

    - Nhảm nhí quá đi!

    Sau đó Quân nhìn nó nghiêm nghị:

    - Tôi hy vọng sau này cậu sẽ người lớn và sống có trách nhiệm một chút!

    Tuấn rúc rích:

    - Ông cũng vậy nha! Ráng tập cách nhìn người, nhìn sự việc, hiện tượng cho người lớn một chút!

    Quân chau mày:

    - Cậu nói vậy là ý gì hả?
    - Người lớn thì tự biết đi! Mà ông nói vậy là sao? Nghe có vẻ như trăn trối hay sắp chia tay vậy?

    Quân nhìn lên trần nhà, thở dài:

    - Cơ bản có lẽ là chúng ta nên chấm dứt mọi chuyện từ bây giờ.

    Tuấn mở to con mắt nhìn thằng Quân, nó có vẻ không tin vào những gì mình đang nghe lắm:

    - Tại sao? Tại vì ông cho rằng tôi đã làm chuyện không xứng đáng với ông hay là vì chuyện ông đã làm chuyện không đúng với tôi?

    Quân thở dài, cậu hy vọng đó cũng là một lý do chính đáng:

    - Có thể lắm chứ! Nhưng mà hoàn cảnh hiện tại nó quan trọng hơn! Cậu còn có ba nữa mà…
    - Ba là sao? Ý ông là gì?
    - Thì liên quan tới con Quyên đó…

    Tuấn gắt gỏng:

    - Con Quyên gì ở đây? Chả lẽ ông không tin là tui…

    Tuấn chưa kịp nói hết câu thì Quân cướp lời:

    - Đã nói là đừng nhắc lại chuyện đó mà! Ý tôi là… là…
    - Là sao chứ?
    - ... cậu phải làm sao đó để giúp ba cậu chứ ! Ý tôi là.. là... nên chìu ý nó !

    Quân tránh không muốn đề cập tới từ « cưới », hiểu ra vấn đề thằng Tuấn bất ngờ hỏi :

    - Thế giả sử tui chịu sống với con quỷ cái đó thì ông thấy sao?
    - Sao là sao?
    - Tui muốn nghe cảm giác của ông thế nào?

    Quân quay đi:

    - Mừng, vui, nhẹ nhõm...
    - Còn gì hết?
    - Nói chung là tất cả các loại cảm giác dễ chịu!
    - Thật không?

    Quân khẽ gật đầu, Tuấn kéo tay để thằng Quân ngã sát lại gần hơn và hỏi:

    - Thế ông có còn yêu tôi không?
    - Không!
    ...

    Mặt thằng Tuấn nóng bừng bừng, khóe mắt cay cay, nó nắm chặt tay thằng Quân lại như muốn ghì vào lòng:

    - Ông nhìn vô mắt tui mà nói nè, đừng có quay đi như vậy? Nói "Không" mà mắc mớ gì phải khóc? Thằng này không khóc thì thôi chứ!

    Quân quẹt nước mắt, nó không dám nhìn vô mắt thằng Tuấn nữa:

    - Sao cũng được! Nhưng anh chỉ nói là nhóc lớn rồi, làm gì cũng phải suy nghĩ cho bản thân, cho gia đình và cả cho tương lai nữa!
    ...

    Tuấn quăng mạnh cái tay thằng Quân ra giọng có vẻ ấm ức, nó tuôn một hơi với tất cả bức xúc đang dồn nén:

    - Chẳng lẽ vì lý do đó mà tui và ông không sống chung với nhau được sao? Chẳng lẽ những thằng con trai yêu nhau thì mãi mãi không bao giờ đến được với nhau và có một kết thúc hạnh phúc sao? Ông đã nói là tình yêu của chúng ta rất đổi tự nhiên thì tại sao ông trời phải bắt chúng ta gặp toàn là chia ly và đau khổ? Hay kết cục tất yếu của những thằng con trai chỉ có thể là như thế? Hay có phải vì bản thân ông đã chưa chịu cố gắng hết sức? Tại sao ông không nói sớm để tui biết mà không phải yêu ông! Tui cứ nghĩ ông anh hùng, bản lĩnh lắm chứ, giờ thì mới biết cái miệng ông chỉ giỏi nhất là nói chuyện chia tay thôi!

    Quân im lặng, tự nhiên nó cũng thấy bản thân mình hèn quá, nhưng hoàn cảnh như vậy thì biết tính sao đây chứ? Lời nói của thằng Tuấn khác nào chạm vào nổi kiêu hãnh từ đó tới giờ của nó chứ, nó ghét phải đầu hàng số phận, ghét phải để cuộc đời của mình phó mặc cho ông trời tính, ghét phải đi trên cái lối mòn định kiến rằng những thằng con trai với nhau thì không thể nào sống chung và hạnh phúc với nhau. Nó muốn đương đầu với tất cả. Nhưng mà… mà phải làm sao đây?

    Bất chợt hình ảnh nhóc Tuấn ở trong khách sạn với tên Bóng lộ kia khiến Quân rùng mình, nó không hiểu cũng như lý giải được niềm ghen tức đó, cũng như nổi mặc cảm tội lỗi vừa xãy ra với thằng Kỳ Trương nữa… mà cho dù những thứ kia chưa từng xãy ra đi nữa thì… thì với hoàn cảnh ba của nhóc Tuấn như vậy thì biết tìm ai mà giúp đở đây?

    - Này.. này… ông nghĩ gì thế?

    Tuấn lay cái tay khi thấy mặt thằng Quân có vẻ đăm chiêu dữ dội. Quân nhìn nó chăm chú, cậu hỏi:

    - Thế cậu bảo chuyện như vậy tôi phải làm sao bây giờ?
    - Chuyện gì?
    - Chuyện của ba cậu đó!

    Tuấn thở dài, nhưng ánh mắt của nó vẫn rất quyết liệt:

    - Thì chính vì điều đó tôi mới cần ông lúc nào cũng phải ở bên cạnh và tính toán với tôi, chứ hở ra chưa gì cái là… “cơ bản chúng ta chia tay!” Người đâu mà nhu nhược thế?

    Quân cốc đầu nó và phì cười dù cái miệng méo xệch với hoàn cảnh hiện tại:

    - Cậu dám nói tôi vậy hả?

    Tuấn vỗ ngực:

    - Thôi được rồi, nếu chuyện lớn ông làm không được thì để tui tính cho, sau này chỉ cần ông chịu khó về nhà làm vợ cung phụng tui là được rồi! Rõ rồi nhé!

    Quân lắc đầu, thay đổi cách xưng hô, nhìn nhóc lườm lườn, môi nhếch lên một nụ cười xua đi một ít căng thẳng:

    - Tới nước này mà con giỡn được hả nhóc? Nhóc thì làm được cái quái gì chứ? Hay chỉ tổ làm mọi thứ rắc rối hơn? Đã ngu còn tỏ ra mình nguy hiểm!
    - Ông ngu thì có!

    Bổng Quân đứng dậy nói:

    - Thôi được rồi, anh về bệnh viện với mẹ đây, liệu mà nằm ở đây cho hết bệnh rồi tự lo cho bản thân mình.

    Tuấn nhe răng ra cười:

    - Có vợ qua thăm hết bệnh òi! Giờ tui đứng dậy chạy cho ông coi!
    - Vợ cái đầu nhóc áh!

    Quân đứng dậy xoa đầu nó một cái rồi ra về, trước khi đi cậu thòong thêm một câu:

    - Khi nào nhóc với con Quyên làm đám cưới nhớ mời anh nha! Chúc hai đứa hạnh phúc!

    Tuấn với tay chụp cái gối đang kê đầu quăng trúng vô lưng thằng Quân:

    - Chỉ sợ lúc đó có thằng treo cổ lên nhà chết vì ghen tức thôi! Lêu lêu!

    Bó tay thật, bao nhiêu nghiêm trang, bao nhiêu suy tính của Quân bay vèo mất mỗi khi gần bên thằng nhóc Tuấn quỷ quái này, Quân chả hiểu nó là cái thứ gì mà lại khiến cho cậu bị những hiện tượng lạ lùng như vậy nữa.

    Sau cuộc nói chuyện và Quân tưởng chừng như sẽ căng thẳng đầy đau thương và nước mắt vậy mà thằng nhóc Tuấn lại láy mọi thứ sang một hướng bình yên và đầy tiếng cười đến lạ. Quân không biết phải làm sao nữa. Chỉ biết rằng lòng cậu đang ấm lên. Hy vọng từ đâu bổng nhiên lấp lánh khắp nơi trên đường đi.

    ...

    Chữ ký của Siu


    B. Mar. 20, 2011 8:02 am

    Phúc Nhĩ Thái
    mưa đông!!!

    Tiểu yêu

    Phúc Nhĩ Thái

    Tiểu yêu

    Erkek
    posts : 205
    Points : 304
    thanks : 4
    Ngày gia nhập : 29/11/10
    Đến từ : XỨ LẠNH
    Nghề nghiệp : bí mật
    Tính tình : mưa đông!!!

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     
    [b][color:3c2e=green]có còn nũa không thế.hình như chưa hết phải không nhỉ[[/color][/b]

    Chữ ký của Phúc Nhĩ Thái


    Çər. Mar. 23, 2011 12:14 am

    Siu
    vui vẻ

    Thánh vương

    Siu

    Thánh vương

    Erkek
    Kova
    At
    posts : 1116
    Points : 1775
    thanks : 13
    Ngày sinh : 06/02/91
    Tuổi : 33
    Ngày gia nhập : 23/11/10
    Đến từ : Đồng Tháp
    Nghề nghiệp : phụ gia đình
    Tính tình : vui vẻ

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     
    ừk
    còn 1 đống nữa chưa post

    Chữ ký của Siu





    Sponsored content

    Yeni mövzuMövzu: Geri: Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

     

    Chữ ký của Sponsored content

     

    Nhóc Yêu .... Cho Anh Xin Lổi ( Full )...

    Əvvəlki mövzu Sonrakı mövzu Əvvələ qayıt 
    7 səhifə (Cəmi 7 səhifə)Səhifə : Önceki  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7

    Bu forumun müsaadesi var:Bu forumdakı ismarıclara cavab verə bilməzsiniz.
     :: »»--(¯`°๑۩۞۩๑ KHU GIẢI TRÍ ๑۩۞۩๑°´¯)--»» :: Truyện :: Truyện đồng tính-
    Yetkinforum.com | ©phpBB | Bedava yardımlaşma forumu | Suistimalı göstermek | Son tartışmalar