Bạn biết vì sao bài của tôi lại có tựa như vậy không...?
Để tôi kể cho nghe...
Ngày đó , cái ngày mà tôi & người ấy của tôi gặp nhau , bầu trời rất đỗi bình thường bống nắng gắt , tôi phải tìm chỗ trú nắng và chiện gì đến nó đến , không đến cho qua luôn . Người ấy của tôi thường nói với tôi như vậy ,
À , quên mất là trọng tâm vẫn là món quà không được mở , chuyện là như thế này . Vào ngày sinh nhật tôi , người ấy của tôi tặng tôi 1 món quà nhỏ thiệt là nhỏ và bảo rằng " không được mở món quà này ra " , tôi hỏi ngay " vì sao lại không ?" , người ấy của tôi trả lời : " vì trong chiếc hộp đó chứa đựng tình yêu của người ấy của tôi dành cho tôi , nếu mở ra nó sẽ bay mất " .
Tôi rất sợ nên chẳng dám mở ra , cho đến ngày người ấy của tôi đã không còn là của tôi nữa mà đã trở thành người ấy của người khác. Lúc đó tôi biết rằng tôi nên mở chiếc hộp đó , bạn biết gì không , đó không phải là 1 chiếc hộp rỗng , nó chứa 1 mảnh giấy và 1 dòng chữ " Hãy tha lỗi cho anh!!!"
...Cho đến bây giờ mình vẫn không quên được anh dù mình đã mở chiếc hộp đó...Có lẽ tình yêu đó còn nằm trọng chiếc hộp mang hình trái tim...
................................................